Thông Thiên Đại Thánh
Chương 1288 : Lục Tiên Kiếm, khí linh mảnh vỡ hồng hồ lô
Ngày đăng: 22:21 19/04/20
Ba một tiếng thanh thúy, giống như tiếng thủy tinh bị nghiền nát, Chu Báo dùng một quyền đánh tan tất cả những trói buộc, trực tiếp đem kiếm khí hình thành kiếm võng đánh nát.
- Kiếm khí nha, sát khí nha, Tiên Thiên sát cơ nha, thì tính sao, ta muốn tu chính là Phá Toái Chân Không chi đạo, là phải dùng lực lượng đánh nát tất cả, tất cả đối thủ, cũng phải bị đánh nát trước mặt ta!
Một quyền có hiệu quả, Chu Báo chỉ cảm thấy toàn thân khoan khoái dễ chịu một hồi, cũng không phải do hắn đánh nát kiếm võng của đối phương, mà trong tâm tinh, đánh vỡ một tầng trói buộc, đạt được một loại cảm giác thăng hoa.
Trước kia, gặp phải tình huống như vậy, lựa chọn đầu tiên của hắn không phỉa là dùng nắm đấm nghênh tiếp, mà là dùng song chùy của mình, một cái nện thật mạnh, có lẽ rất nhẹ nhàng để phá vỡ cái kiếm võng này mà không bị đau đớn thể xác thống khổ, nhưng nói cho cùng, đó chính là mượn nhờ ngoại vật.
Tuy hắn có thể đem cặp song chùy kia luyện thành tiên khí, nhưng đồng thời cũng có thể trở thành trở ngại trói buộc tâm tinh của hắn, làm cho hắn quá mức ỷ lại, mà không tin lực lượng thân thể của mình, mà trong Lực chi cực cảnh, Phá Toái Chân Không chi đạo, điểm trọng yếu nhất chính là lực lượng thân thể, đánh nát bấy tất cả trói buộc, nói theo một ý nào đó, dùng ngoại vật là vi phạm con đường Phá Toái Chân Không, cho dù có thể làm cho lực công kích của mình đạt tới mức cao nhất, nhưng con đường tu luyện trong tương lai của hắn sẽ gặp bình cảnh.
Hiện tại, trong phiến hư không lạ lẫm này, đối mặt với kiếm khí vô cùng hung mãnh, rốt cuộc Chu Báo cũng cởi được tầng trói buộc này, một quyền đánh bại võng kiếm, đồng thời đánh nát tâm tư đầu cơ trục lợi ẩn sâu trong lòng, đạt được thăng hoa về tâm linh.
Loại thăng hoa này đối với chiến lực Chu Báo hiện tại không phải trực tiếp tăng lên, nhưng đối với con đường tu luyện trong tương lai của hắn sẽ không bị cái gì trói buộc cả, cũng không cần ai trở giúp.
Tên Nhân Tiên Tam Hoa Tụ Đỉnh kia hiển nhiên không ngờ tới kiếm võng của mình lại bị một quyền của Chu Báo đánh nát, đợi đến lúc hắn kịp thời phản ứng, Chu Báo đã tới trước người hắn, cùng lúc đó, hắn kinh hãi phát hiện không gian chung quanh hắn đã bị một cổ hàn khí khôn cùng đông cứng lại, hoàn toàn đông lại.
Một đạo quang mang màu u lam bắt đầu hiện ra bốn phía, làm cho tất cả những tên tu sĩ tấn công Chu Báo, kể cả ba tên Nhân Tiên kia cũng nhịn không được mà run lên, sau đó toàn thân cũng bắt đầu kết thành một tầng băng sương, băng sương lập tức hóa thành băng tinh, chỉ trong một hấp, trừ ba tên Nhân Tiên kia đã thoát ra khỏi phạm vi của Băng Phách Động Huyền Thần Quang của Chu Báo, mấy ngàn tên tu sĩ khác đều bị hàn khí khôn cùng này đông lại thành băng cứng.
- Đinh!
Thẳng đến lúc này, một tiếng thanh thúy vang lên, rốt cuộc một quyền của Chu Báo đánh tới trước mặt tên Nhân Tiên Tam Hoa Tụ Đỉnh kia, đụng trúng thanh nguyên kiếm màu xanh kia.
Một quyền này của Chu Báo, không chỉ vận dụng Thất Bảo Diệu Thuật đánh ra một lần bạo kích, đồng thời còn đem quyền ý của mình nhét vào bên trong, lực lượng của một hành tinh kia cũng đánh ra ngoài, một quyền này đánh xuống, không chỉ nguyên kiếm kia, cho dù là tay phải của Chu Báo, cũng vì không chịu nổi áp lực kịnh khủng của lực công kích, cho nên từ trong lỗ chân lông bắt đầu có máu chảy ra ngoài.
Một tiếng thanh thúy dễ nghe truyền ra từ thanh nguyên kiếm màu xanh kia, uy lực kiếm của của tên Nhân Tiên Tam Hoa Tụ Đỉnh này không thua gì Lưỡng Nghi Thông Thiên Kiếm, mà thanh Nguyên kiếm này cũng không có thấp hơn so với Nguyên kiếm của Lưỡng Nghi Thông Thiên Kiếm do Chu Báo luyện thành, một quyền đánh xuống, kiếm khí bắt đầu khởi động, điên cuồng cắt lấy nắm đấm của Chu Báo, một cổ sát cơ khôn cùng, dung nhập vào kiếm khí, muốn quấy nát nắm đấm của hắn.
Rất nhanh, Chu Báo liền phát hiện ra nhược điểm của khí linh này a, hắn từ trong hư ảnh của hồng hồ lô trèo ra, nhưng hiển nhiên không thể rời khỏi hư ảnh này quá xa, cho nên, tuy cảm giác được địa phương đó có gì không đúng, nhưng không cách nào đi qua, chỉ có thể nhiệt tình thúc dục Chu Báo đi tới.
Khóe miệng Chu Báo có chút co rút, hắn cũng cảm giác được dị thường.
Nhiều tu sĩ Tinh Thần Cung tụ tập ở chỗ này như vậy, chắc chắn sẽ không phải tới đây đánh rắm nói chuyện phiếm, nhất định là có việc cần phải làm, có khả năng nhất chính là trên khỏa lưu tinh này phát hiện ra những thứ như bí tàng, mà bây giờ, bởi vì mãnh vỡ Lục Tiên Kiếm bạo tẩu, đem phương viên ngàn dặm quanh đây hóa thành hư vô, mặc kệ trước khi bí tàng kia giấu kín cỡ nào, hiện tại, đã không thể không hiện ra.
- Ơ, đúng là có một cái bí tàng a!
Đúng là có bí tàng, thế giới này, phần lớn tu sĩ, từ thời Thái Sơ khởi nguyên đến nay, những người có đại thần thông, nhiều vô số kể, lưu lại rất nhiều bảo tàng thần bí, mà đối với những người có đại thần thông này, Không Gian Pháp Tắc, giống như một cục bột mì muốn nặn thế nào thì nặn, hơn nữa bọn họ thiết hạ cấm chế chờ người có duyên tới mới có thể tìm được.
Giống như cáí bí tàng trước mặt này, được giấu ở một không gian xa xôi thế này, cũng không biết tu sĩ Tinh Thần Cung làm thế nào mà phát hiện được.
Mà dưới sự công kích kiếm khí của Lục Tiên Kiếm, chung quanh nơi này đúng là có ánh sáng âm u chớp động liên tục.
- Ngươi biết cái bí tàng này là cái gì không?
Nhìn thấy bộ dáng gấp gáp thúc dục của oa nhi này, trong lòng Chu Báo khẽ động, lên tiếng hỏi.
- Không biết, nhưng nơi này cho ta cảm giác rất quen thuộc!
Oa nhi lắc đầu, quay đầu lại nhìn mọi nơi, còn vươn tay ra không gian chung quanh vẫy vẫy vài cái.