Thông Thiên Đại Thánh

Chương 1296 : Thanh hoàng triều, Thịnh kinh thành (2)

Ngày đăng: 22:22 19/04/20




Ta đi lạc sao? Không phải là tên Khang mặt rỗ xuyên việt qua đây sao?



Sau khi Chu Báo đạt được tin tức này, bụm lấy cái ót của mình, vẻ mặt cười khổ, nói.



- Cực đông chi địa, còn Đông Hoàng ở xa hơn, nhưng khá tốt, chỉ cần đợi thêm ba tháng, ba tháng sau, ta sẽ có thể tiến vào cái truyền tống trận đáng chết kia.



- Có thể tiến vào truyền tống pháp trận đều là đệ tử tinh anh của các đại môn phái và các hoàng triều, ngươi lại chuẩn bị dùng Thiên Xà Liễm Tức Thuật đi theo, hay là giả mạo một người nào đó?



- Có thể sử dụng Thiên Xà Liễm Tức Thuật đương nhiên là tốt, có thể sẽ cần rất nhiều thời gian, nhưng mà, Thanh hoàng triều này cũng rất xem trọng cái truyền tống pháp trận này, hơn nữa nhân số khởi động truyền tống pháp trận là có hạn chế, ta sử dụng Thiên Xà Liễm Tức Thuật chỉ sợ không thể gạt được, cho nên, chỉ có thể làm một cái thân phận.



Tiểu oa nhi cười nói.



- Vậy ngươi chuẩn bị làm thế nào?



- Rất đơn giản, tuy có thể tiến vào truyền tống pháp trận đều là đệ tử tinh anh của tất cả đại môn phái và các hoàng triều, hoàng triều thì cũng bỏ đi, không đáng đi phạm đám xui xẻo kia, nhưng trong những tông môn kia, có lẽ có một ít người, sẽ thích hợp với ta, không bằng ta mượn thân phận của bọn họ, miễn cho việc chọc phải phiền toái!
Một người khác cười lạnh nói ra.



- Chỉ có đồ ngốc, mới dám ở trong Thịnh kinh thành phô trương thanh thế thôi!



Trong Thịnh kinh thành ngàn vạn lần đừng phô trương, đây là luật bất thành văn mà tất cả thí luyện giả đều biết rõ.



Một vạn ba ngàn năm trước, quy củ đi ngoại vực thí luyện đã được thành lập tức từ lúc đó, có không ít đệ tử tinh anh của các tông môn, đặc biệt là một ít gia hỏa là thiếu chủ của các môn phái, ở trong Thịnh kinh thành giễu võ giương oai, kết quả, tất cả đều mất đi tư cách thí luyện, mà tông môn của bọn họ, thậm chí hoàng triều, trước sau chỉ một trăm năm, tất cả đều bị diệt, từ đó về sau, trong Thịnh kinh thành, không còn bất cứ kẻ nào dám giễu võ giương oai, mặc kệ trước kia hung hăng càn quấy cỡ nào, đến Thịnh kinh này, cũng phải kẹp lấy đuôi làm người, giả dạng làm cháu nội ngoan ngoãn.



Chu Báo ngồi trên tửu lâu, nhìn chằm chằm vào con đường trước tửu quán, mà đầu con đường này đi thông tới Hồng Dịch Quán của Thịnh kinh thành, Hồng Dịch Quán là nơi chuyên muôn tiếp đãi sứ giả các tông môn và quốc gia khác tới, mà mỗi cách năm mươi năm, nơi đây cũng là nơi tiếp đãi các đệ tử của tông môn và quốc gia khác tới thí luyện, Chu Báo đã quan sát Hồng Dịch Quán này suốt ba ngày nay, mà trong khi dò xét mấy ngày này, rốt cuộc đã tìm được đối tượng mà hắn muốn ra tay.



Đây là một đệ tử tinh anh không phải của đại môn phái, trên thực tế, hắn cũng không phải đại biểu của một tông môn, mà là mười hai tông môn. Bạn đang đọc truyện được lấy tại Truyenyy chấm cơm.



Đi ngoại vực thí luyện, trong giới tu hành của Đông Lôi Đại Thế Giới cũng là một chuyện long trọng tới cực điểm, nhưng đệ tử thí luyện này, năm mươi năm sau nếu như có thể còn sống trở lại, như vậy, tất nhiên thực lực sẽ tăng nhiều, cũng là nhân vật phong vân của Đông Lôi Đại Thế Giới, người tham gia hành trình thí luyện này sẽ gặp nguy hiểm trùng trùng điệp điệp, nhưng cũng sẽ gặp được kỳ ngộ và cơ duyên cực lớn.