Thông Thiên Đại Thánh

Chương 131 : Tiểu đệ đệ và đại ca ca

Ngày đăng: 22:03 19/04/20




- Đại tiểu thư, tổng đốc đại nhân mời tiểu thư hồi phủ!



Hơn mười thoát tuấn mã hành động cùng lúc, chỉnh tề như nhất thể.



- Đúng là kỵ binh thiết huyết.



Ngồi trên lưng ngựa, đôi mắt Tiểu Báo Tửu ngưng trọng.



Hơn mười người này, tán lấy mùi huyết tinh nồng đậm, nhưng màu huyết tinh sát phạt này đã hoàn toàn dung nhập vào trong người của bọn họ, làm cho bọn họ, giống như vì giếc chóc mà sinh ra.



- Vân Châu Kim Lang Kỵ?



Thiết giáp màu đen, áo choàng màu vàng, thiết giáp ngực bụng, hoa văn đều là một đầu sói màu vàng, bọn họ chính là đại sát khí của tổng đốc Vân Châu Mã Thiên Trường, Vân Châu Kim Lang Kỵ.



- Trên người người này huyết tinh nồng đậm, sát ý lạnh thấu xương, tu vi chí ít là Tứ phẩm, mười mấy người đằng sau. Cho dù tu vi thấp nhất, cũng đạt tới Tam phẩm! Mẹ kiếp, cũng chỉ có mấy kỵ binh thôi, đã có thực lực như vậy, không biết thực lực phủ tổng đốc Vân Châu mạnh như thế nào?



Sau khi rõ thân phận của người tới, lại liên hệ tới thân phận của Mã Linh Lung, Tiểu Báo Tử đã hiểu rõ bọn họ tới đây làm cái gì, cho nên không hoảng sợ, lại nói, tin tức của Mã Linh Lung là do mình truyền ra ngoài a.



- Đáng chết, Mã Thái An, tại sao ngươi lại tới chỗ này?



Mã Linh Lung gọi, ngón tay run rẩy chỉ vào kỵ sĩ Mã Thái An.



- Đại tiểu thư, nơi này chính là Vân Châu, chỉ cần có gió thổi cỏ lay thì làm sau dấu diếm được tổng đốc đại nhân chứ, hôm qua người tranh chấp tại Bạch Vân trấn, lộ gương mặt, đương nhiên tổng đốc đại nhân phải biết tin tức chứ!



Tuy toàn thân đầu mùi máu tanh, nhưng Mã Thái An nói chuyện rất ôn hòa, kiên nhẫn giải thích với Mã Linh Lung, ánh mắt nhìn về phía Mã Linh Lung lộ ra một tia cưng chiều, nói:




Cũng may Mã Linh Lung tính tình sảng khoái, sau khi hết bực tức, hình như đã hiểu rõ tình cảnh hiện giờ, không cách nào vãn hồi, cũng không liếc nhìn Từ Ung, ngược lại nở nụ cười cổ quái nhìn Tiểu Báo Tử.



Tiểu Báo Tử vô ý thức co rụt đầu lại, nói:



- Ta chỉ là tiểu hài tử mà thôi, nếu ngươi có chuyện gì muốn làm, không bằng nhờ mấy vị kỵ sĩ đại nhân đi, võ nghệ của bọn họ cao cường, thần thông quảng đại, mạnh mẽ hơn tiểu hài từ như ta rất nhiều.



- Chuyện này không có liên quan tới việc võ nghệ cao thấp, hơn nữa bọn họ đều là Kim Lang vệ, là người của phụ thân ta, không thể tùy tiện rời khỏi Vân Châu được.



- Rời Vân Châu sao?



Bỗng nhiên Tiểu Báo Tử nghĩ đến chuyện lần này của Mã đại tiểu thư, đáy lòng hiện ra một dự cảm không tốt, nói:



- Lần này ta và sư phụ chỉ tới Hoa Dương thành thôi, sẽ không đi Thiên Long Thần Sơn đâu.



- Không có vấn đề gì, ta cũng không bảo các ngươi lập tức đi ngay, ta còn phải đợi thêm hai năm nữa mới kết hôn cơ mà!



Thấy vị Mã đại tiểu thư này móc từ trong ngực ra một khối ngọc còn nóng ra, nhét vào trong tay Tiểu Báo Tử.



- Chỉ cần ngươi vào một tháng trước kia ta kết hôn mang khối ngọc này đi Thiên Long Thần Sơn tìm Lôi Hư đại ca ca, nói cho hắn biết, ta không muốn lấy Lục Thiểu Du, có ngọc bội kia, ngươi có thể tự do ra vào Thiên Long Thần Sơn!



- Á?



Tiểu Báo Tử còn chưa có ý thức được, nhưng bàn tay của Từ Ung đang nắm dây cương run lên mãnh liệt, trên mặt hiện ra một tia sầu khổ.