Thông Thiên Đại Thánh

Chương 1356 : Hoàng Tuyền Thiên Luân Hồi Quyển

Ngày đăng: 22:23 19/04/20




Đây là một mảnh liên hoa múi, Chu Báo cũng không biết lai lịch của nó, nhưng hắn lại rõ, ở trong giới tu hành này, phàm là vật dính với liên hoa, đều không phải là phàm vật, giống như phiến liên hoa múi này vậy, trên đó ngay cả một tia linh khí cũng không có, nhưng lại mang đến cho Chu Báo một loại khí tức cổ quái vô cùng, loại khí tức này, Chu Báo chỉ từng cảm nhận qua trong Quân Thiên Tiên Khí hồng hô lồ kia thôi.



Bất quá, Chu Báo cũng không có suy nghĩ nghiên cứu thứ này, bởi vì đối với hắn mà nói, hiện giờ, giải thoát Hoàng Tuyền Đại Đế ra, lấy được Luân Hồi Quyển mới là chuyện mấu chốt nhất



Hắn cũng không biết Luân Hồi Quyển là gì, nhưng vừa nghe đến cái tên này, trong lòng của hắn lại khẽ động.



Luân Hồi, cái gì là Luân Hồi?



Trên đời này, lại không có cách nói Luân Hồi, nhưng hắn mang theo trí nhớ của kiếp trước đi vào thế giới này, lại không bàn mà hợp với Luân Hồi chi ý, có lẽ, đạt được Luân Hồi Quyển, có thể làm rõ bí mật mình đi vào thế giới này cũng không chừng, bởi vậy, hắn không chút do dự cắm liên hoa múi trong tay vào trong Hoàng Tuyền Hà dưới chân.



Cánh sen nhập sông, nhẹ nhàng rung một chút, một đạo vân sóng vô hình tứ tán mà đi, khuếch tán trong toàn bộ Hoàng Tuyền Hà.



Nước sông Hoàng Tuyền cuồn cuộn không thôi bỗng nhiên lại bị trì hoãn.



Một đạo khí tức yên tĩnh từ giữa dòng Hoàng Tuyền Hà truyền ra, mấy hơi sau đó, nước Hoàng Tuyền Hà vậy mà bị đình trụ lại.



Con mắt Chu Báo có chút nheo lại, cảm thụ được ý niệm hưng phấn được truyền ra từ trong nước Hoàng Tuyền Hà.



Đúng vậy, là hưng phấn, đúng lúc này, nước Hoàng Tuyền Hà bỗng nhiên phảng phất như có tánh mạng, hướng toàn bộ Hoàng Tuyền Thiên lộ ra cảm giác vô cùng hưng phấn.



- Tiểu bằng hữu, dĩ nhiên là ngươi, ngươi vậy mà đã nhận được thai liên chi múi này, khiến ta tỉnh dậy vào lúc này, đây cũng là kết quả ta không dự liệu được, xem ra Thiên Cơ đích thật rối loạn rồi!



Một đạo thân ảnh đột ngột xuất hiện trước mặt Chu Báo, Hoàng Tuyền Đại Đế, vẫn là bộ dáng tiểu lão đầu nhi kia, chỉ là so với lần đầu tiên gặp mặt, trong ánh mắt hắn, đã nhiều hơn một tia tinh mang, đúng là tia tinh mang này, khiến tinh khí thần cả người đều trở nên không giống trước.



- Vãn bối Chu Báo, bái kiến Hoàng Tuyền Đại Đế.



Đối mặt với vị Thượng Cổ đại đế này, Chu Báo không dám lãnh đạm, cung kính thi lễ.



- Tại hạ chịu sự nhờ vả của Tạo Hóa Đồng Tử, đến đây trợ giúp tiền bối thoát khốn!



- Nói như vậy, thai liên chi múi này cũng là Tạo Hóa Đồng Tử đưa cho ngươi sao?



- Đúng vậy!


- Đúng vậy a, việc tốt mà con rể kia của ngươi làm, Ma kiếp không đoạt tuyệt truyền thừa của chúng ta, thế giới khác không đoạn tuyệt truyền thừa của chúng ta, hắn ngược lại hay lắm, vừa ra tay đã khiến chúng ta tuyệt tự, tốt, tốt. Ngươi thân là Nhân Hoàng, đối với chuyênn này vậy mà chẳng quan tâm, ngươi còn có tư cách gì làm Nhân Hoàng chứ? !



- Không có, không chỉ nói không có tư cách làm Nhân Hoàng, coi như có tư cách này, ta cũng không có mặt mũi làm Nhân Hoàng nữa rồi!



Yến Vân Thiên nhìn tràng cảnh này, thở dài một tiếng, chậm rãi đứng lên khỏi Nhân Hoàng bảo tọa.



- Xảy ra chuyện như vậy, ta thân là Nhân Hoàng, bụng làm dạ chịu, không còn mặt mũi đi làm Nhân Hoàng nữa, từ giờ trở đi, ta chính thức dỡ xuống Nhân Hoàng vị, tục vụ của Thiên Giới Đại Thế Giới ta cũng sẽ không xen vào nữa, các vị, thỉnh tự tiện a!



Sau khi nói xong, Yến Vân Thiên liền hóa thành một đạo cầu vồng, biến mất trong Nhân Hoàng điện, thoáng cái liền để các trưởng lão trưởng giáo của các đại tông môn ở lại đó.



- Cái này, cái này, cái này, đây là một chuyện gì chứ? ! ...



Nhân Hoàng bỗng nhiên lại bỏ chức vị, ly khai Nhân hoàng điện, lại một lần nữa khiến Nhân Hoàng điện lâm vô cùng hỗn loạn, chỉ là đúng lúc này, đã không còn người đi quản bọn hắn người, tất cả đám trưởng lão trưởng giáo của các đại tông môn cũng đã hoàn toàn không còn khí tức cao nhân, sau khi cãi lộn, sắc mặt nguyên một đám đều hiện lên sợ hãi và vô lực, vậy mà cũng không biết nên ứng đối cục diện sắp tới thế nào nữa



Trong đám người hỗn loạn, Tống Tử Phật cầm trong tay lần tràng hạt, khóe miệng mang theo một vòng mỉm cười bất đắc dĩ.



- Aiz, tên vương bát đản này, chẳng những xốc bàn, còn cướp đi tất cả chén dĩa và đồ ăn trong phòng bếp, tự mình về nhà nấu cơm, thật đúng là một tiểu tử không quan tâm chuyện gì cả! ! !



Ánh mắt quét qua một cái, nhìn về phía Vương Xà, chỉ thấy vị này mặt không biểu tình, nhưng ở sâu trong ánh mắt lại ẩn hàm vui vẻ.



Cái bàn cơm Thiên Giới Đại Thế Giới này, triệt để bị Chu Báo xốc lên rồi! ! !



- Ngươi thật sự cứ vậy mà xốc bàn lên, còn mình thì chạy trốn!



Trong vô tận hư không, Chí Tôn Tiên Khí Hắc Trân Châu Hào đâm phá ngôi sao, bay thẳng vào vô tận, trong đó đã phá vỡ vô số không gian, quấy nát vô số thời không, đã sớm cách Hoang Cổ Tinh Vực không biết bao nhiêu vạn năm ánh sáng rồi.



Chu Báo đứng trên Hắc Trân Châu Hào lên, nhìn qua vũ trụ tinh không mênh mông, híp mắt, cũng không biết suy nghĩ gì, ngược lại khí linh hồng hô lô kia, đúng lúc này lại chui ra, hữu ý vô ý hỏi.



- Ngươi không phải nói muốn bế quan tu luyện sao, sao lại chạy ra vào lúc này thế? !