Thông Thiên Đại Thánh

Chương 141 : Bình cảnh tu luyện quyền ý thần niệm (Thượng)

Ngày đăng: 22:03 19/04/20




Huống chi hiện tại Tiểu Báo Tửu cũng không muốn thành lập cái thế lực gì, hắn chỉ cần một ít sản nghiệp, lưu lại con đường lui cho mình mà thôi, đây là chuyện thường tình của con người.



Bởi vậy, Tiểu Báo Tử đã mua cái tiểu viện này, đem nhà đặt ở đây, sau khi mua xong cái tiểu viện này, hắn chỉ ngẫu nhiên ở lại mấy ngày mà thôi, bình thường vẫn ở trong khu nhà cũ ở Ô gia để tu luyện võ học, nghe Từ Ung chỉ điểm.



Dù sao hiện giờ hắn chỉ là đệ tử hạch tâm của Ô gia chưa xuất sư mà thôi.



Mấy ngày nay, Từ Ung đã bắt đầu chế tạo binh khí, ở trong phòng tinh luyện kim loại của Ô gia không đi ra, Tiểu Báo Tử ở lại Ô gia cũng không có chuyện gì, liền tới đến cái tiểu viện mà mình mua ở mấy ngày.



Trong tiểu viện này trừ hắn ra, còn có một lão đầu già nua hắn mướn.



Hắn mua cái tiểu viện này ở Tần Lăng quận thành cũng là một nơi xa xôi, vốn thuộc về một tiểu thương nhân, kết quả tiểu thương nhân buôn bán thâm hụt tiền, cho nên phải bán cái tiểu viện này để trả nợ. Tiểu Báo Tử nhìn trúng ở đây thanh tĩnh, liền mua lại nơi đây.



Lão đầu gia nua này vốn là nô bộc của tên thương nhân, hắn không có con cái, sau khi tiểu thương nhân bán nơi này, hắn không có chỗ để đi, Tiểu Báo Tử thấy hắn tuổi đã lớn, lại quen thuộc hoàn cảnh ở đây, cho nên lưu hắn lại. Bình thường hắn chiếu theo mấy lần Tiểu Báo Tử tới đây đều ở trong sân nhỏ, cho nên hắn dọn dẹp cái sân rất sạch sẽ, mà lão đầu này cũng khéo tay, dù tuổi đã lớn, nhưng làm thức ăn rất ngon, cho nên trong lòng Tiểu Báo Tử hết sức hài lòng.



...



Một quyền, một cước.



Thân hình từ từ di động trong nhà nhỏ, không mang theo một tiếng gió.



Nắm đấm của hắn vẫn luôn nắm chặt, khi thì giơ lên, khi thì hạ xuống, khi thì đảo, lúc thì lui về phía sau.



Mỗi một quyền, khi đánh vào không khí đều xoay tròn nửa vòng, phiêu dật, sâu thẳm, trầm ổn như núi, trầm tĩnh như nước!



Mỗi cái nhún chân, mặt đất dưới chân có chấn động xuất hiện, giống như địa chấn. Bạn đang đọc truyện tại Truyện FULL - www.Truyện FULL
- Cho dù thật sự ngộ ra quyền ý thầm niệm, cũng không tốt!



- Chuyện này có đáng gì, chỉ cần ta và ngươi...



- Đừng kéo ta vào, chuyện này không có ta, tiểu tử này đúng là không tệ, nhưng tuổi còn quá nhỏ, dù chúng ta đồng ý, cấp trên cũng không đồng ý, nhìn lại đi, ngươi còn gì để nói:



- Cũng đúng!



Hắc bào nhân suy nghĩ một lát, gật đầu nói:



- Ta chỉ lo đem dài lắm mộng a!



- Đêm dài lắm mộng, không có gì phải lo lắng!



Người trẻ tuổi thêu mãng xà, nói:



- Tiểu tử này bây giờ đã có sư phụ, là đồ đệ của trưởng lão, không có người nào đánh chủ ý lên đầu của hắn. Lão Kim Kê à, bây giờ đang là thời buổi rối loạn, nhiều một chuyện không bằng bớt một chuyện, hơn nữa, hiện tại không phải là thời điểm chiêu binh mãi mã, đợi thêm một thời gian, gió êm sóng lặng, tiểu tử này có biểu hiện ra năng lực đặc biệt gì, như vậy, chúng ta lại đi tìm hắn cũng không muộn!



- Ân, hiện tại cũng chỉ có như vậy!



Hắc bào nhân gật đầu, nói:



- Xà đầu, chuyện kia, ngươi có nắm chắc chứ!