Thông Thiên Đại Thánh

Chương 145 : Điều tra (Hạ)

Ngày đăng: 22:03 19/04/20




- Không có có hay không, chỉ uống hơi nhiều mà thôi, sư đệ ngươi vừa say, là đã ngủ mất, không có gì mất mặt, mau rời giường đi, rửa mặt, buổi chiều chúng ta đi Hắc Sa Khẩu!



- Vâng!



Tiểu Báo Tử vội vàng xoay người rời giường.



- Sư huynh, chuyện này có đầu mối gì sao?



Trên đường đi Tiểu Báo Tử nhịn không được hỏi Kim Nam Thanh, Trung Hòa quận quận thành cách Hắc Sa Khẩu một khoảng cách hơi xa, dù cưỡi ngựa, cũng phải mất lộ trình hai ba ngày.



- Có cái rắm manh mối, tên Ô Vân Thiên kia là đồ ngu xuẩn, tra nhiều ngày như vậy, đầu mối gì cũng không có!



Kim Nam Thanh không vui nói:



- Đêm qua hắn nói đông nói tây, nói cái gì có việc cứ nói, hôm nay trời vừa sáng, tất cả đều thay đổi, mẹ kiếp, hắn cho rằng ta không biết hắn nghĩ gì sao? Không phải là sợ phiền phức lần này bị chúng ta giải quyết, hắn sẽ bị mất mặt, nhưng hắn không nghĩ tới, nếu chuyện này không được giải quyết, hắn mất mặt còn lớn hơn nữa...



- Có lẽ hắn muốn tự mình giải quyết chuyện này.



Tiểu Báo Tử nói.



- Nếu là hắn có thể tự mình giải quyết, chúng ta cũng không đến!



Kim Nam Thanh nói ra:



- Lại nói, không đề cập tới hắn nữa, chúng ta đi Hắc Sa Khẩu trước, dọc theo con đường này phải chú ý, có người nào khả nghi hay không. Nguồn: https://truyenfull.vn


Trong một gian phòng trang nhã nhất, có một gã thanh niên nam tử ngồi cùng một lão già áo xám.



Nam tử khí chất thanh nhã, toàn thân lộ ra một loại khí chất cao quý, mà lão già áo xám, giống như một cây khô, toàn thân toát ra mùi vị hư thối, cùng ngồi với thanh niên mặc hoa phục, sinh ra một loại đối lập rất rõ rệt.



- Chuyện ở Trung Hòa quận, đều đã chuẩn bị tốt chứ?



Nam tử mặc hoa phục nhẹ giọng hỏi.



- Bẩm chủ tử, đã chuẩn bị tốt, nhưng nghe nói, Ô gia đã treo giải thưởng cho chuyện này, đã có một đám đệ tử nhận nhiệm vụ, đi Trung Hòa quận điều tra!



- Ô gia, hừ, một đám thợ rèn mà thôi, có cái gì quan trọng chứ!



Nam tử mặc hoa phục phất tay, dùng tay gõ lên cái bàn gỗ trước mặt, trầm ngâm một lúcc, nói:



- Không phải Liễu Tứ đang ở đó sao, bảo hắn đem đám người Ô gia kia giải quyết đi!



- Liễu Tứ?



Lông mày lão già nhíu lại, trên mặt hiện ra vẻ khó xử, nói:



- Nếu như hắn không muốn thì thế nào, dù sao, hắn không bị chúng ta tiết chế, lần này đi, chỉ là tiện đường mà thôi, vạn nhất...



- Không có vạn nhất, chuyện này hắn đã nhúng tay, dù có nguyện ý hay không cũng không do hắn quyết định nữa, chẳng lẽ hắn thực sự cho rằng muốn đi thì đi, muốn ở thì ở hay sao?