Thông Thiên Đại Thánh

Chương 149 : Đen ăn đen (Thượng)

Ngày đăng: 22:03 19/04/20




Tiểu Báo Tử gật đầu, vẻ mặt quả quyết, nói:



- Đánh chết ta cũng không nói.



- Ha ha, ai dám đánh ngươi chứ!



Thấy Tiểu Báo Tử thức thời như thế, Kim Nam Thanh yên tâm cười nói, hắn cũng nhìn ra, tuy Tiểu Báo Tử còn nhỏ, nhưng cũng có vài phần tâm cơ, lại nói, dù cho Tiểu Báo Tử nói chuyện này cho Từ Ung nghe, hắn cũng không sợ.



Từ Ung chỉ có một mình Tiểu Báo Tử là đệ tử đích truyền, cho nên rất để bụng đến Tiểu Báo Tử, gặp được chuyện tốt như vậy, hắn cao hứng còn không kịp đấy chứ, sở dĩ bảo Tiểu Báo Tử không nói cho Từ Ung nghe, chỉ là để bảo hiểm mà thôi.



- Đã như vậy, cứ quyết định như thế đi, nhưng nhiệm vụ lần này, chúng ta lại thất bại, tiền thù lao...



- Cái gì mà tiền thù lao hay không thù lao, Kim sư huynh quá xem thường chúng ta rồi, có những dược liệu này, còn cần tiền thưởng làm gì chứ?



Chu Chính Minh vừa nói câu này tất cả mọi người đều cười, nhìn qua mười xe dược liệu kia, ánh mắt càng thêm nóng bỏng.



- Tên Kim Nam Thanh này đúng là giỏi tính toán!



Nhìn thấy bộ dáng liên tục gật đầu của những người khác, lại nhìn vẻ mặt hớn hở của Kim Nam Thanh, Tiểu Báo Tử cười.



Nếu như lúc này thuận lợi vượt qua kiểm tra, như vậy, Kim Nam Thanh thu hoạch không chỉ có hai xe dược liệu, bởi vì mười xe dược liệu này, đều liên quan đến lợi ích cộng đồng của tám người, mà lợi ích này khó đưa ra ánh sáng, nhưng nếu làm như vậy thì quan hệ với tám người này sẽ càng sâu hơn so với các sư huynh đệ bình thường.



Hơn nữa thân phận Kim Nam Thanh mạnh mẽ như thế, sau khi trở về Ô gia, sau khi từ nhiệm vụ lần này, sẽ có quan hệ mật thiết với Kim Nam Thanh, bởi vì có quan hệ tới lợi ích, cho nên người khác rất khó phá vỡ, vì thế một tập đoàn lợi ích cứ như vậy mà sinh ra.



Có lẽ bây giờ lợi ích của tập đoàn lợi ích này còn rất ít, tuổi cũng nhỏ, không có lực ảnh hưởng gì ở Ô gia, nhưng mười năm sau thì thế nào? Hai mươi năm sau thì sao?



Có đám dược liệu này trợ giúp, thực lực của tám người này sẽ tăng lên rất nhanh, không nói toàn bộ đều có thể đột phá đoán cốt giới, dù chỉ có ba bốn người thôi, đã là cổ thế lực không ai dám coi thường.



Hiện tại nắm giữ bọn họ trong tay, trong tương lai, Kim Nam Thanh muốn không thượng vị cũng khó.




Một bóng người từ ngoài cửa động đi vào, dừng lại cách bọn họ ba trượng, mượn ánh trăng và ánh đuốc, đi tới trước mặt mọi người, một hán tử gầy gò hơn ba mươi tuổi, ăn mặc một thân trang phục màu tím, liếc nhìn lên trên, giống như nhìn đám nhân viên cấp dưới, hoặc là đi vào các kỹ viện và sòng bạc, trên tay ngươi không tấc sắt, nhưng trên tay ngươi lại đầy nhẫn và vòng vàng.



- Ngươi là người nào?



Kim Nam Thanh nghiêm nghị hỏi, dù bất luận thế nào, cũng phải hỏi rõ trước đã.



- Ta họ Liễu, người khác đều gọi ta là Liễu Tứ!



Gã hán tử Liễu Tứ mỉm cười, ánh mắt nhìn đống dược liệu sau lưng bọn họ, nói:



- Động tác các ngươi rất nhanh a, ta chỉ mời rời đi có một ngày, các ngươi đã giết người cướp của.



- Hừ, những vật này, đều là do ngươi cướp đoạt từ Ô gia mà thôi.



- Không phải các ngươi chuẩn bị đem những vật này trả lại cho Ô giá chứ?



Liễu bốn cười nói:



- Cái này gọi là đen ăn đen, nếu là đen ăn đen, thì đừng có nói đạo lý với ta, các ngươi còn non lắm.



- Được lắm, đúng là chúng ta quá non!



Tiểu Báo Tử quát lớn một tiếng, song chùy trong ta lóe ra hai luồn ngân quang, phóng về Liễu Tứ.



- Ô gia Loạn Phi Phong Chùy Pháp sao? Ta phải kiến thức mới được!



Khi đang nói chuyện, hắn đưa tay nghênh đón chùy pháp của Tiểu Báo Tử, hắn muốn dùng tay không nghênh đón song chùy!