Thông Thiên Đại Thánh

Chương 186 :

Ngày đăng: 22:03 19/04/20




Cho dù là ở trong quân đội, cũng chỉ có những tinh anh tinh nhuệ nhất mới đạt tới tu vi Nhất phẩm, tỷ phu của Tiểu Báo Tử cũng là như vậy.



Nhất phẩm là một cái cảnh giới mà hết chín thành chín binh sĩ còn không thể đạt tới.



Tu vi đạt tới Nhị phẩm đã hoàn toàn thoát ly cái nghề binh sĩ, ít nhất cũng phải là một sĩ quan cấp tá, tới Tam phẩm liền được xem là sĩ quan cấp tá tinh anh. Trên thực tế thì trong đám tướng quân cũng có một nhóm người tu vi chỉ mới đạt tới Tam phẩm mà thôi.



Mà người trong Võ Doanh, tu vi đạt tới Tam phẩm như Tiểu Báo Tử gần như đã là cao nhất rồi, cao thủ Đoán Cốt Giới thì rất hiếm gặp bởi vì bọn họ ngoài trừ tình huống đặc biệt ra thì sẽ không chủ động tiến vào Võ Doanh. Nguồn truyện: Truyện FULL



Quân đội chính quy là như thế, vậy thì đừng nói tới đám ô hợp Bái Hoả Giáo này, cho nên khi Tiểu Báo Tử vừa lên đầu tường thành bọn chúng mới không chịu nổi một kích như thế, mấy tên Báo Hoả Giáo đang xông tới này hiển nhiên là tinh anh trong đám người này rồi.



Vừa vọt tới, tên cầm đầu liền xuất ra một thanh trường đao đối phó Tiểu Báo Tử, mấy tên còn lại bày thế trận áp tới.



Cái thế trận này vừa hình thành liền khiến cho áp lực vừa nhẹ bớt của Tiểu Báo Tử lại trở nên trầm trọng.



Lúc này, Tiểu Báo Tử cũng đã hiểu tại sao đại quân của Đại Tấn lại chậm chạp không cách nào xông lên tường thành được rồi.



Đám cao thủ Báo Hoả Giáo này một khi kết trận liên hợp liền vây đối thủ vào trong tạo nên uy lực đâu chỉ một công một bằng hai đơn giản như vậy. Hàn quang từ binh khí bọn chúng toả ra bao phủ khắp nơi, có công có thủ khiến cho xung quanh Tiểu Báo Tử trong khoảng thời gian ngắn đều là ánh đao ánh kiếm bủa vây, ngăn một đao này thì một kiếm khác lại tới. Hơn nữa nội khi của bọn chúng lại toàn bộ tập trung vào tên cầm đầu khiến nội khí của hắn cũng tương đương với Tam phẩm, do đó có thể miễn cưỡng chống đỡ được công kích của Tiểu Báo Tử.



Sau vài lần công kích, tâm tình của Tiểu Báo Tử liền trầm ổn lại, dù sao một thân tu vi của hắn cũng cao hơn đối thủ, song chuỳ trong tay dần bình ổn lại, bình tĩnh chiến đấu.


Trung Hoà quận thành mà một cái tiểu thành trong nội địa Đại Tấn nên cửa thành cũng không lớn lắm, lúc này đang là lúc hỗn loạn nên các khu nhà gần cửa thành cũng là một mảnh hỗn loạn. Xe công thành của Đại Tấn ở bên ngoài liên tục công kích muốn phá tan cửa thành, mà ở bên trong cửa thành cũng bị vô số đồ vật chèn cứng. Theo tình hình này thì dù cho xe công thành bên ngoài có phá được cửa thành thì đại quân cũng không thể lập tức tiến vào được.



Đám thủ vệ thành của Bái Hoả Giáo thấy một tên địch nhân xông tới nhưng cũng không để ý.



Mấy ngày này, đám người trong Võ Doanh của quân Đại Tấn xông vào đây cũng không phải không có, nhưng cuối cùng bọn họ không phải đều nuốt hận bị phân thây sao?



- Tiểu tử, thật can đảm đó!



Thấy rõ bộ dáng địch nhân đang lao tới, tên thủ lĩnh phụ trách cửa thành quát to một tiếng. Tiểu Báo Tử liền nheo mắt tập trung nhìn lại thì không khỏi có chút ngoài ý muốn, bởi vì người này không ngờ lại là Hắc Tam Nương Tử.



Trận chiến lần trước ở trước cửa Ô phủ, Tiểu Báo Tử đã biết được thực lực của tên Hắc Tam Nương Tử này nên hắn không hề nhiều lời, vung song chuỳ lên xông tới. Hắc Tam Nương Tử tự nhiên cũng biết rõ thực lực của Tiểu Báo Tử rất lợi hại nên khi thấy Tiểu Báo Tử xông tới, hắn hét lớn một tiếng:



- Hắn là cường địch, mọi người sóng vai tác chiến!



Đám giáo chúng xung quanh cũng không dám khinh địch, tất cả đều vung vũ khí lên xông tới.



Tiểu Báo Tử không sợ hãi chút nào, Loạn Phi Phong Chuỳ Pháp hoàn toàn triển khai cùng bọn chúng chém giết.