Thông Thiên Đại Thánh

Chương 246 : Thương nghị đã định (Thượng)

Ngày đăng: 22:04 19/04/20




Vương Xà nhìn mọi người xung quanh. Đương nhiên trước khi Lục Thiểu Du tiến nhập Tổng đốc phủ, cũng chính là do hắn đón tân nương ra. Như vậy Tổng đốc phủ quyết không có phản ứng quá lớn, thậm chí sẽ khoanh tay đứng nhìn, bất quá, đây là không có khả năng!



- Nếu là cướp tân nương, không có tân nương tử, còn đoạt cái rắm a!



Đồ Sâm lớn tiếng nói.



- Ngươi nói nhỏ chút, sợ người khác không biết sao?



Bạch Liên quát lớn một tiếng, sau đó quay đầu nói với Vương Xà:



- Điểm này, chúng ta hiểu rõ, như vậy, ngươi cho rằng ở đâu động thủ là tốt đây?



- Lục phủ!



Ngón tay Vương Xà vừa nhấc, chỉ lên một tấm bản đồ khác:



- Từ Tổng đốc phủ đến Lục phủ cũng không xa, bất quá là mười dặm. Có thể tưởng tượng, hôm đó con đường này khẳng định là người người tấp nập. Mà người đón dâu đi trên đường cũng khẳng định sẽ cảnh giác phi thường. Nếu như ở trên đường động thủ, khẳng định sẽ gây hỗn loạn, nói không chừng còn ngộ thương đến người khác, như vậy sẽ khiến Mã tổng bất mãn, đối với hành động của chúng ta cũng không có lợi. Hơn nữa, động thủ trên đường, người Tổng đốc phủ có lý do động thủ, chỉ có tại Lục phủ, cơ hội mới là lớn nhất. Mà từ góc độ của Minh Nghĩa Kinh Viện mà xem. Nếu như chúng ta tại Lục phủ động thủ, vì mặt mũi của bản thân, bọn họ cũng sẽ không để người của Tổng đốc phủ nhúng tay vào!



- Nói cách khác, khi Lục Thiểu Du bái đường, đoạt lão bà của hắn sẽ kết thành đại cừu, ta thích?



Đồ Sâm phảng phất như đã quên bộ dáng sợ hãi, mà bắt đầu hưng phấn.



- Lục Thiểu Du giao cho ta. Muốn nói kết thành thù hận chỉ có ta và bọn họ. Đó là việc ta phải nhắc nhở các ngươi. Vô luận các ngươi làm gì, giết chết bao nhiêu người đều không thành vấn đề, thế nhưng có một người các ngươi không thể động!



- Ai?



- Nghĩa Bạc Vân Thiên Kỷ Trung Đường!



Vương Xà nói rằng, trong ánh mắt chớp động tia sáng:



- Nếu ai đả thương hắn, ta giết kẻ ấy.


- Cứ như vậy?



Đi theo Vương Xà đi ra khỏi phòng, Tiểu Báo Tử có vẻ ngoài ý muốn, đối với đại sự tám ngày tới cứ như vậy nói vài câu, liền đã thương nghị xong.



- Không có gì phức tạp. Kỳ thực chuyện này căn bản mà nói không có phức tạp gì cả, đón dâu, cướp người, đào tẩu. Quá trình rất đơn giản, tuy rằng Minh Nghĩa Kinh Viện đã chuẩn bị rất thỏa đáng, hơn nữa triều đình cũng dành đủ coi trọng, nhưng bọn hắn đều tuyệt đối sẽ không nghĩ đến có người dám để sự tình làm lớn như vậy. Cũng sẽ không nghĩ xuất động nhiều cao thủ như vậy. Lực lượng của bọn họ nhìn như rất hùng hậu. Nhưng trên thực tế không chịu nổi một kích!



Nói đến đây, hắn nhìn Tiểu Báo Tử:



- Tiểu tử, ngươi thực có nắm chắc đối phó Cao Ngọc Lâu sao? Phải biết rằng, ta sớm đã có kế hoạch.



- Ngươi sớm biết nàng sẽ đến?



Tiểu Báo Tử có chút khó hiểu nói.



- Nàng đương nhiên sẽ đến, ta và nàng làm đồng môn nhiều năm, tính cách của nàng ta sao lại không biết?



- Do đó, Cao Ngọc Lâu kia tại Tần Lăng Quận Thành không có nhân tình gì cả?



- Đương nhiên không có, Cao Ngọc Lâu người này tư chất không bằng Lục Thiểu Du, bất quá đối với kiếm chi nhất đạo truy cầu cũng không dưới Lục Thiểu Du. Sao lại làm loạn nữ nhân, ta sở dĩ nói như vậy, chỉ bất quá muốn bức bách Vô Song, để nàng đứng ra đối phó Cao Ngọc Lâu thôi. Không ngờ ngươi lại giữa đường nhảy ra.



- Ngươi biết nàng vì sao không muốn ra tay đối phó Cao Ngọc Lâu không?



- Lòng của nữ nhân như đáy biển, ta sao biết được!



Vương Xà lắc đầu nói:



- Đúng rồi, ngươi phải cẩn thận một chút, Cao Ngọc Lâu không phải Thất phẩm cường giả bình thường, Kiếm Cương của hắn đã thành, là thiên tài một đời của Kim Quang Động gần với Lục Thiểu Du, ngươi phải cẩn thận, không nên miễn cưỡng, đến lúc đó nếu thực ngăn không được, liền bỏ chạy đi, một Cao Ngọc Lâu không thay đổi được đại cục!