Thông Thiên Đại Thánh

Chương 299 : Giá trị của đảo giữa lòng sông (Thượng)

Ngày đăng: 22:05 19/04/20




Giang Hiểu đi tới trước mặt Tiểu Báo Tử, cũng không khách khí, dùng tay nhúng vào nước trong chén trà, vẽ lên bàn.



- Đại nhân người xem, đây là Lạc giang, đây là Giang Thành, nơi này là đảo giữa lòng sông, khoảng cách đảo giữa lòng sông với Giang Thành là sáu mươi dặm, so sánh mà nói, nó lại gần Hoa Thành hơn một chút, có lẽ nên xem nó là địa bàn Hoa Thành.



- Vậy sao hiện giờ nó thuộc về Giang Thành?



- Nó cho tới bây giờ chưa từng thuộc địa bàn của Giang Thành, cũng không thuộc về Hoa Thành, bởi vì địa thế đảo giữa lòng sông quá hiểm yếu, cho tới nay đều là địa phương của thủy phỉ.



Giang Hiểu nói đến đây, trên mặt hiện ra một tia vui vẻ.



- Sở dĩ lúc này thuộc về Giang Thành, đó là vì đại nhân thống lĩnh thủy quân Giang Thành đoạt lại đảo giữa sông, mà ngài là thống lĩnh thủy quân của Giang Thành, cho nên nơi này cũng thuộc về Giang Thành, hơn nữa nó rất mẫn cảm với Giang Thành, vị trí cũng thập phần trọng yếu, có thể nói hòn đảo giữa lòng sông là cổ họng của Giang Thành, cho nên, hắn chỉ có thể thuộc về Giang Thành.



Tại sao chỉ thuộc về Giang Thành?



Tiểu Báo Tử nhìn tranh vẽ trên mặt bàn, như có điều suy nghĩ, gật đầu. Nguồn truyện: Truyện FULL



Lạc giang đến đảo giữa lòng sông, liền bị chia làm hai lối đi, một đầu là Đoạn Long Than, một đầu khác là đường sông, cho tới nay, đảo giữa lòng sông do thủy phỉ chiếm giữ, dù là Lý Tam Bảo hay người nào khác, đều phong tỏa đầu Đoạn Long Than, mở một đầu còn lại. Nguyên nhân nằm ở đây, đoạn sông kia nước cạn, đội thuyền cỡ lớn rất khó qua lại, dù nước bên đầu Đoạn Long Than chảy xiết và địa thế hiểm yếu, nhưng dễ dàng qua lại, hơn nữa nước rất sâu. Đoạn Long Than lại rộng năm mươi trượng, là một cảng tự nhiên, chỉ cần xây một bến tàu là được.



Chẳng lẽ biến đảo giữa lòng sông làm bến cảng?



- Đúng! Chính là bến cảng!



Giang Hiểu gật đầu nói:




- Ta đang muốn cho người trong Giang Thành nhìn thấy, cho bọn chúng hiểu, có nhiều thứ có thể đoạt, cũng có nhiều thứ không thể đoạt. Chẳng những ta muốn trú quân trên đảo giữa lòng sông, ta còn muốn bến cảng ở đó, bất kể là ai, muốn tranh giành với ta, phải chuẩn bị tinh thần bị ta đá chết đi là vừa, ngươi làm việc chuẩn bị đi, tìm mấy tên thủy phỉ đứng ra làm chứng, miễn đến lúc đó bị người ta đòi chứng chứng cớ, chúng ta còn có chỗ để nói, ba ngày, chỉ ba ngày, ba ngày sau, bảo với mọi người, bao vây Hoàng Long Bang.



- Dạ!



Giang Hiểu nhẹ nhàng gật đầu, không dám hỏi toàn bộ, chỉ dám nói:



- Đại nhân, ta sợ nếu chuyện này huyên náo quá lớn, sợ rằng huyện lệnh đại nhân và Đinh thủ bị mượn cơ hội này phản công, bởi vì mông của bọn họ cũng chẳng sạch sẽ gì.



Tiểu Báo Tử cười lạnh, nói:



- Ngươi cứ yên tâm, hai tên gia hỏa này ta sẽ thăm dò, tốt nhất là bọn họ thông minh một chút, nếu không thì, ta cũng không khách khí mà đuổi bọn họ ra khỏi Giang Thành đâu.



Giang Hiểu cả kinh, có chút khó hiểu nhìn Tiểu Báo Tử, từ khi Tiểu Báo Tử đến Giang Thành đến bây giờ chỉ mới một tháng mà thôi. Lần đầu tiên là ra tay tiêu diệt thủy phỉ Đoạn Long Than, hắn cũng không thèm quản đến chuyện trong đại doanh, hắn lấy gì để đuổi huyện lệnh và thủ bị đi đây?



- Đừng kinh ngạc như vậy, ta không phải là người Giang Thành, nhưng ở Giang Thành này, trừ thuỷ quân ra, ta còn mấy tai mắt khác.



Tiểu Báo Tử cười cười, nói tiếp:



- Đừng quên ta là một trong những đại tổng quản của Ô gia tại trong Hòa quận a, tuy chỉ là đại tông quản trên danh nghĩa mà thôi.



Trên mặt Giang Hiểu lộ ra bộ dáng tươi cười, đúng vậy a, vị thiếu niên trước mặt trừ chức vị thống lĩnh thủy quân Giang Thành ra, còn một thân phận là đại tổng quản của Ô gia a, mà hiện giờ hắn đã tiến vào đoán cốt giới, đã trở thành cao thủ Tứ phẩm thật sự, nghĩ đến không bao lâu sau, sẽ trở thành trưởng lão Ô gia a.