Thông Thiên Đại Thánh
Chương 327 : Thất phẩm lão ẩu (Thượng)
Ngày đăng: 22:06 19/04/20
Đồng thời khi tiếng hừ thứ hai này vang lên, nắm đấm của Tiểu Báo Tử cách thiếu nữ chỉ còn chừng nửa xích, thanh âm vừa vang lên, trên mặt Tiểu Báo Tử liền hiện lên một tia lãnh ý.
- Hừ hừ, hừ cái con mẹ ngươi à!
Một cổ khí thế vô cùng cuồng bạo đột nhiên phát ra từ trên người hắn, thân thể thế tiến không giảm, nắm đầm xòe ra, hư trảo về phía trước một phát, lập tức, liền bắt được thiếu nữ đang nhắm mắt chờ chết vào tay, ngón cái tay trái, ngón trỏ, ngón giữa đặt lên cổ thiếu nữ, chỉ cần có chút dùng sức, liền có thể vặn gãy cái cổ trơn bóng mềm mại của nàng.
Đương nhiên, Tiểu Báo Tử chỉ làm ra tư thế, cũng không phải thật sự muốn bẻ gãy cổ của thiếu nữ, chỉ là ba ngón tay đặt lên cổ thiếu nữ, cảm thụ được xúc cảm trơn mềm tinh tế tỉ mỉ từ đầu ngón tay truyền đến khiến dáng tươi cười trên mặt Tiểu Báo Tử ngày càng đậm, đầu ngón tay hơi dùng lực, làm bộ muốn vặn.
- Tiểu tử, ngươi dám!
Một tiếng rống thảm truyền đến, cơ hồ đồng thời khi thanh âm vang lên, một đảo nhân ảnh màu đen từ sau người hắn lăng không mà đên, trong tay giơ lên một cái binh khí hình thù kì lạ nện vào đầu Tiểu Báo Tử.
Một kích này, lăng lệ ác liệt tới cực điểm, đồng thời, cũng ngưng luyện tới cực điểm, tất cả lực lượng đều ngưng tụ vào đỉnh binh khí hình thù kì lạ của nàng, vậy mà lại không có một tia tiết ra ngoài.
- Đợi đúng là ngươi đấy!
Tiểu Báo Tử cười lạnh nói, khí thế dữ dằn xung quanh lập tức bốc lên, ba ngón tay nắm lấy cổ thiếu nữ cũng không buông lỏng, bỏ qua thiếu nữ, thân hình mãnh liệt thay đổi, ngênh hướng binh khí kỳ thật, quát lên.
Thế nhưng theo thời gian dần trôi qua, công kích của hai người cũng bắt đầu chậm lại, nguyên lai là khí lưu từ Long đầu quải trượng của lão ẩu này lại sắc bén như phong nhân, có được lực sát thương tương đối.
Lão gia hỏa tuy rằng đang thủ, nhưng về mặt nào đó, cũng là đang tiến công.
Tốc độ của hai người này vừa trì hoãn, lão ẩu này liền bắt được cơ hội tiếng công, quát lạnh một tiếng, lập tức chùyển thủ làm công, Long đầu quải trượng trong tay làm nổi lên một cơn gió lốc cực lớn, lập tức bao phủ Tiểu Báo Tử và Tiểu Độc vào trong.
- Ô --!
Tiểu Độc bị cuốn vào trong gió lốc phát ra một tiếng thét dài mãnh liệt, lông toàn thân dựng đứng lên, năm đạo ảo ảnh chung quanh lập tức cùng nó hợp làm một thể, lại sinh sinh xé toang cổ gió lốc này, nhào tới trước mặt lão ẩu.
- Tiểu súc sanh ngược lại là cũng có vài phần năng lực!
Lão ẩu đối mặt với Tiểu Độc vọt đến trước mặt, cười lạnh một tiếng, tay phải khô héo như vuốt gà huyễn ra mấy đạo trảo ảnh, lại một lần nữa bao phủ Tiểu Độc, Tiểu Độc tả xung hữu đột, muốn lao ra, nhưng lại không được, lão ẩu này dù sao cũng là cường giả thất phẩm.
Tiểu Độc tuy rằng là yêu thú, hơn nữa thiên phú cực cao, nhưng dù sao tuổi vẫn quá nhỏ, niên kỉ so với Tiểu Báo Tử còn thua mấy tuổi, nào phải là đối thủ của lão ẩu chứ, bị lão dùng một tay giữ ở đỉnh đầu, cũng không biết là dùng biện pháp gì, vỗ lên cái ót, Tiểu Độc chớp mắt, liền ngã trên mặt đất.