Thông Thiên Đại Thánh

Chương 358 : Bách Linh Vạn Độc Châu (Trung)

Ngày đăng: 22:06 19/04/20




Cơ hồ lúc giọt máu hắn tiến vào bên trong độc châu, trong nháy mắt, hắn cảm thấy đại não nổ vang một hồi, thần niệm cơ hồ sát nhập lại cùng một chỗ với linh tính bên trong trong nháy mắt, một loại cảm giác hòa hợp nhất thể xuất hiện.



Thời khắc này, khỏa tích độc châu kia phảng phất trở thành một bộ phận trên thân thể hắn, đây là một loại cảm giác thần diệu.



Phi thường thần diệu, hắn thậm chí có thể nghe được tích độc châu hô hấp, đương nhiên chủ yếu là hấp chứ không có hô, trong tai của hắn phảng phất có thể nghe được tích độc châu đang hấp thu độc tố trong thể nội độc trùng xung quanh, thoải mái đến cực điểm, âm thanh phảng phất như một loại sung sướng cực điểm, thậm chí, hắn phảng phất như hóa thân thành tích độc châu, điên cuồng hấp thu độc khí xung quanh.



- A.. a.. yea.. yea.. Trong lúc bất tri bất giác, Tiểu Báo Tử bắt đầu phát ra từng đợt hít thở kéo dài, tiếng hô hấp hắn càng lớn, nhịp đập độc châu cũng chậm dầm, bảo trì tuần suất cùng với hô hấp của hắn.



- Ta đang làm gì vậy nhỉ? Hút độc sao? Hắn giật mình mãnh liệt một cái, phảng phất cảm thấy cái gì đó, tuy rằng hút độc là suy nghĩ của hắn, nhưng tuần suất tích độc châu kia cùng với hô hấp của hắn đấy.



Mà thẳng đến lúc này, hắn mới phát hiện, vốn chính mình lúc nãy cầm khỏa độc châu, giờ đã bất tri bất giác để xuống, vậy mà khỏa tích độc châu không ở trước mặt mà lơ lửng trên đầu mình, màn sáng màu xanh lá phát ra từ độc châu tỏa xuống, gắn chặt hắn vào bên trong, lúc này, màn sáng đã biến thành màu xanh biếc, xanh tươi ướt át, thật là đẹp mắt, nhưng trong mắt Tiểu Báo Tử, bên trong màu xanh lá cực đẹp này ẩn chứa nguy hiểm cực kỳ khiến trái tím hắn không khỏi đập nhanh.



Toàn bộ căn phòng đã biến thành biển côn trùng, hai cánh cửa sổ đã sớm mở ra, côn trùng giống như ăn phải thuốc kích thích, bay vào tràn ngập cả căn phòng, bao vây chặt chẽ không gian xung quanh hắn lại, nếu như thân thể của hắn không phải bao phủ bởi màn sáng màu xanh lá mà hắn tin tưởng, hiện tại hắn cũng như những vật phẩm khác trong phòng này, bị biển trùng này bao phủ.



Thế nhưng, dù có màn sáng màu xanh lá hộ thân, chứng kiến độc trùng đầy trời như thế, Tiểu Báo Tử vẫn cảm thấy hoảng hốt từng đợt.



Lúc đó, bỗng nhiên thần sắc Tiểu Báo Tử khẽ động, liền đeo cái mặt nạ tươi cười lên mặt, bởi vì hắn cảm giác được mấy cỗ hơi thở từ quận thành Kim Biên đang chạy tới nơi này, rõ ràng là bị dị biến tại đây kinh động đến.


Cương khí, đây là cương khí, chỉ cường giả thất phẩm tài năng mới có cương khí.



Cái này thoạt nhìn như phân nửa thân thể đều bị chôn vùi vào trong đất, chỉ là lão đầu tử tiếp theo, dĩ nhiên là một cường giả.



Cương khí màu xám bắt đầu khởi động, vốn là triển khai thân pháp để nhảy lên từ nóc nhà, bốn người bỗng nhiên bị kéo cao lên, bay đến không trung, lão giả này sử dụng cương khí của mình mang theo bốn người, tiếng rít thê lương, hướng khách sạn vọt tới, tốc độ so với lúc trước nhanh hơn gấp mười lần.



Tiếng thét phi hành trên không trung truyền ra ngoài rất xa, phiến công phu như truyền khắp quận thành Kim Biên.



Vừa rồi các bóng người xuất hiện bên trong quận thành KIm Biên, nghe tiếng rít này đều đình chỉ thân hình lại, nhìn về phương hướng xa, thở dài một tiếng, cúi đầu rời đi!



- Hừ, một đám người không biết thế nào là trời cao đất dày!



Nam tử thanh niên cũng chú ý tới nhân ảnh người khác, hừ lạnh một tiếng, âm lệ chi sắc trên mặt rất nặng.