Thông Thiên Đại Thánh

Chương 452 : Thập niên thương mang Ngọc Hư Thông Thiên Kình (1)

Ngày đăng: 22:08 19/04/20




- Xem ra năm đó Huyết Vô Nhai không nghĩ tới ta có thể sống sót rời đi, cho nên mới hào phóng như vậy, chỉ tiếc là cuối cùng chính hắn mới không thể rời đi!



Nơi này chính là trong một gian khác điếm bình thường trong Đạm Dương Thành, Uông Dương, là một trong ba cửa bắc của Đại Tấn. Có thể nói từ lúc xây thành đến giờ đã là khoảng hai ba vạn năm nhưng noi này luôn luôn ở vào trong một loại không khí khẩn trương, bởi vì không ai có thể xác định được thiết kỵ của thảo nguyên phương bắc khi nào thì sẽ xuôi nam. Khi nào thì sẽ công thành, khi nào thì sẽ đến làm cỏ. Nếu không phải vương triều trung nguyên mỗi năm đều di dân đến vùng biên giới, chỉ sợ hiện tại địa phương quỷ quái này đã sớm không có người nào sinh sống.



Nhưng mà hiện giờ, loại không khí khẩn trương này đã biến mất, thay vào đó là không khí an nhạc vạn năm khó gặp, đương nhiên còn có nào nhiệt và hưng phấn.



Bắc Nguyên bị diệt, không có đàm phán, không có đầu hàng, chỉ có giết chóc và cướp đoạt. Những hành vi này của vương triều Đại Tấn ở trong mắt những bạch diện thư sinh là có chút đi ngược lại nho đạo, ở trong mắt một ít người nhân hậu thì là có chút tàn nhẫn, nhưng ở trong mắt nhân dân vùng biên giới như trong thành Đạm Dương này thì đó hoàn toàn là chuyện tình hả lòng hả dạ. Bạn đang đọc truyện tại Truyện FULL - www.Truyện FULL



Mấy ngày nay, ven đường trong thành Đam Dương, tùy tiện đều có thể thấy được vô số nam tử bởi vì hưng phấn mà uống say sưa ngã ở ven đường, tùy thời có thể nghe được thanh âm gióng trống khua chiêng. Bầu không khí này so với khi hết năm thì còn náo nhiệt hơn rất nhiều.



Sau khi Tiểu Báo Tử và Kim Ngọc Tuyền trở về từ doanh trại đại quân của Mã Thiên Trường, một mạch phi hành đến khi trời sáng thì đặt chân tới thành Đạm Dương.



Hiện tại Ngư Dương vô cùng nào nhiệt, hạng người nào trong võ lâm cũng có, có người tiến bắc, có người xuôi nam, cho nên tuy rằng cách ăn mặc của hai người kì quái nhưng cũng không khiến cho những người khác chú ý, so với hai người bọn họ, những tên gia hỏa ăn mặc kỳ quái đều có ở khắp nơi.



Sau khi Tiểu Báo Tử đồng ý gia nhập Tiên Cung, Lão Kim Kê nhiệt tình với hắn hơn lúc trước rất nhiều, lúc này liền liên hệ với Tiêu Cung, không đến hai canh giờ sau, liền mang về một quyển sách có ghi lại từng vị trí trống trong Nhị Thập Bát Tú, ngoài ra còn có quyển sách nhỏ ghi lại ưu đãi của từng vị trí đưa tới trước mặt Tiểu Báo Tử.



Để cho Tiểu Báo Tử tự mình lựa chọn.



Vì vậy mới xảy ra một màn khi nãy.


Hắn cần, chính là lấy được ưu đãi sau khi gia nhập Tiên Cung thôi, đợi đến khi thời cơ chín mùi, hắn sẽ rời khỏi Tiên Cung, dù sao đi nữa, trong đầu hắn cũng không thiếu công pháp.



Mà đồng thời hắn cũng hiểu được, tổ chức được tạo thành từ một đoàn các cường giả trên thất phẩm như vậy. Đều là một đám kiệt ngạo bất tuân, dù cho chủ nhân của Tiên Cung có thủ đoạn cao như thế nào cũng không có khả năng khống chế được bọn họ, nữa là chính hắn.



Trên thực tế, cuối cùng hắn chọn lựa Ki Thủy Báo, nếu hắn lựa chọn Ki Thủy Báo, hắn có thể lấy được phương pháp luyện chế pháp khí đi theo Ki Thủy Báo.



Không phải dị thuật, không phải bí kỹ, không phải tâm pháp, cũng không phải võ công tuyệt kĩ gì cả, mà là pháp môn luyện chế pháp khí, Định Phong Châu!



Định Phong Châu!



Tiểu Báo Tử vừa nhìn thấy đã muốn phá lên cười.



Chỉ sợ là bởi vì trong Nhị Thập Bát Tú của Tiên Cung, khi lựa chọn vị trí Ki Thủy Báo này chỉ có thể lấy được phương pháp luyện chế pháp khí tên là Định Phong Châu, cho nên mới không có ai lựa chọn danh hiệu tinh tú này.



Nhưng đối với Tiểu Báo Tử có thể nói là không sao cả, Định Phong Châu này nhìn như không có lợi gì, nhưng Tiểu Báo Tử lại cho rằng, Định Phong Châu tuyệt đối không đơn giản như vậy.