Thông Thiên Đại Thánh
Chương 521 : Vấn đề nhân khẩu ở đất phong (2)
Ngày đăng: 22:09 19/04/20
- Rơi vào trong tay các ngươi, sớm muộn gì cũng phải chết, vừa rồi đã có thêm người chôn cùng, cho dù ta có chết cũng đáng!
Tang Côn đã đem chuyện ở nơi này nói ra, trên mặt lộ ra nụ cười giải thoát, nhắm mắt đợi chết!
- Ngươi là đồ hỗn đản!
Thiên Không Dực cũng không nhịn được nữa, nổi giận gầm lên một tiếng, xông lên, lúc này dùng tay đấm cước đá vào Tang Côn.
Tiểu Báo Tử cũng không ngăn cản, thậm chí không thèm liếc nhìn, chỉ vẫy tay, gọi Ôn Đô tới đây.
- Ôn Đô, ngươi là người trong thảo nguyên, mặc dù không có đi tới Hắc Vĩ Nguyên này, nhưng chắc cũng có nghe nói, hiện tại chúng ta cũng không tiến vào chỗ sâu trong Hắc Vĩ Nguyên, ngươi có thể dẫn chúng ta ra ngoài không?
- Ta sẽ cố hết sức, cố hết sức!
Ôn Đô gật đầu liên tục.
- Cố hết sức thì không được, không thể dẫn chúng ta ra ngoài, ngươi chỉ có con đường chết.
Tiểu Báo Tử cười lạnh một tiếng.
- Nếu như có thể dẫn chúng ta ra ngoài, ngươi sẽ lập đại công, sau này ta sẽ không bạc đãi ngươi.
- Đại nhân yên tâm, tiểu nhân nhất định sẽ dẫn các vị đại nhân ra khỏi Hắc Vĩ Nguyên.
Từ khi Tiểu Báo Tử phát hiện mình có thể nhờ vào ý niệm khống chế sinh vật cho mình dùng, hắn sẽ biến chúng thành khôi lỗi, cho nên hắn càng chú ý tới những sinh linh cường đại.
Con Hắc Ma Tra Mã này cho hắn một ấn tượng rất sâu, mà làm cho hắn cảm thấy hứng thú nhất, nếu như hắn có thể biến nó thành khôi lỗi, như vậy, đối với lãnh địa tương lại, có chỗ tốt rất lớn.
Mà cái Hắc Vĩ Nguyên này, chính là một cái bình chướng tự nhiên hiện nay, cách lãnh địa của hắn không xa, nếu như hắn có thể thu đầu Tra Mã này cho mình dùng, như vậy, hắn có thể vô tình khuếch trương lãnh đại của mình ra.
Đợi đã nào!
Hình như hắn nghĩ tới cái gì đó, mở bản đồ Bắc Nguyên ra đất phong của mình, thần sắc của hắn trở nên cổ quái.
Bởi vì, ở trên bản đồ này, Hắc Vĩ Nguyên bị chia cắt thành sáu khối, phân biệt phân cho sáu người khác nhau, mà trong đó có một người giáp giới với lãnh địa của hắn, nói cách khác, nếu như hắn có thể khống chế được con Tra Mã này. Như vậy, thì hắn có thể hô phong hoán vũ trên lãnh địa của người khác, không cho người ta được an bình, cuối cùng không thể không rời khỏi đất phong.
Khi cách nghĩ thiếu đạo đức này lóe lên trong đầu của hắn, sau đó, khóe miệng của hắn xuất hiện nụ cười càng ngày càng rạng rỡ.
- Đúng là trời cũng giúp ta, trời cũng giúp ta a!
Nhưng muốn bắt và hàng phục Tra Mã không phải là chuyện dễ dàng, nó là một đầu yêu thú lâu năm, trong ba ngày nay, Tiểu Báo Tử đều cảm nhận được sự tồn tại thần niệm của nó, nói cách khác, cho dù Tiểu Báo Tử có vận dụng lực lượng của Hỏa Hồng Tình, cũng không có khả năng nhiếp hồn phách của nó ra.
Công dụng của Hỏa Hồng Tình vô cùng thần diệu, nhưng cũng có một cực hạn, hắn có thể đem một ít sinh linh bình thường, đem linh trí và hồn phách nguyên vẹn nhiếp ra, nhưng đối với một ít sinh vật cường đại, không chỉ là yêu thú, cho dù là đám mãnh thú như hổ và sư tử, cũng rất khó nhiếp được hồn phác của chúng ra, mà cho dù nhiếp ra cũng không phải là thần hồn hoàn chỉnh, vẫn còn lưu lại một ít trong người, như vậy, sẽ có xung đột với ý niệm trong đầu của hắn, cho nên hắn không thể thao túng được.