Thông Thiên Đại Thánh

Chương 531 : Cổ Khư hiện thế, cường giả như mây (1)

Ngày đăng: 22:09 19/04/20




- Ầm ầm, ầm ầm, ầm ầm!



Tiếng sấm thứ nhất vang lên, không bao lâu là đạo thứ hai, thứ ba, thứ tư...



Tiếng sấm dồn dập vang vọng khắp thảo nguyên.



- Kỳ quái?



Tiểu Báo Tử mạnh mẽ mở mắt, phảng phất như bị kinh sợ, sắc mặt thoáng cái trắng bệch.



- Vì sao trong lòng ta lại lo lắng, cảm giác như có chuyện gì sắp phát sinh. Ta chỉ là Thất phẩm thôi, sao có được dự cảm mạnh như vậy?



Hắn từ trên giường đứng lên, xốc mành trướng, bên ngoài từng hạt mưa to như hạt đậu rơi xuống, hắn chẳng hề để ý, chỉ vừa ngầng đầu, liền sửng sốt:



- Kia là cái gì? Ảo ảnh sao?



Ánh trăng trên thảo nguyên đã bị mây đen che phủ, căn bản không có tia sáng, đưa tay không nhìn rõ năm ngón. Tất cả mọi người đã trốn vào bên trong trướng bồng. Cho dù còn tỉnh cũng không giống hắn đi tới bên ngoài. Cho dù ra ngoài, cũng không nhìn thấy cái gì.



Bất quá Tiểu Báo Tử thấy, thấy rất rõ. Tại phía chân trời xa xôi, một tòa cự thành hoang phế hiện lên trên bầu trời.



- Ngay cả một tia sáng cũng không có, đây không phải ảo ảnh!



Con mắt Tiểu Báo Tử nhẹ nhàng híp lại:



- Vậy đây là cái gì?



- Lẽ nào ngoại trừ ta, những người khác đều không nhìn thấy thứ kia sao?



Bão tố đi qua, sáng sớm ngày thứ hai, không khí trên thảo nguyên đều lộ ra một cổ khí tức tươi mát.



Đây vốn là khí trời mà thích nhất thích nhất. Bất quá hiện tại, tất cả tâm tư của hắn đều bị tòa phế tích thật lớn huyền phù giữa không trung kia hấp dẫn.



Nhưng mà tựa hồ ngoài hắn ra, cũng không có ai khác nhìn thấy.
- Ta nói Lão Kim Kê a, không nên chậm như vậy được không? Huynh đệ chúng ta đang bị người truy sát, ngươi có một chút tinh thần chuyên nghiệp có được hay không?



- Ngươi câm miệng!



Lão Kim Kê phẫn nộ kêu lên, nhìn Tiểu Báo Tử ngự kiếm phi hành, thần thái ung dung, hung hăng mắng:



- Ngươi là kiếm tu, ta có ngốc mới cùng ngươi so tốc độ!



- Vậy cũng đúng, muốn so cũng so không được!



Tiểu Báo Tử hắc hắc cười nói, bỗng nhiên, thần sắc hơi biến một chút. Bởi vì hắn phát hiện Lão Kim Kê chậm rãi thay đổi phương hướng phi hành, dĩ nhiên bay về hướng đông, phảng phất như thẳng hướng tòa phế tích huyền phù giữa không trung kia.



- Chúng ta đang đi đâu a, không phải tại Trung Nguyên sao?



- Năm ngày trước là ở Trung Nguyên. Bất quá hiện tại, Trương Nguyệt Lộc đã bị truy sát đến Đông Hải!



Lão Kim Kê bất đắc dĩ nói:



- Người đến chết còn sĩ diện, khi bị truy sát dĩ nhiên không cùng chúng ta liên hệ, còn muốn ngạnh chống, đợi khi chống không được, cùng Tiên Cung liên hệ đã đến bờ Đông Hải. Đợi được Tiên Cung cho ta biết, ta lại tới tìm ngươi, đến lúc này hắn không sai biệt lắm đã ra biển, có trời mới biết còn sống hay không?



- Nếu như hắn chết, chúng ta chẳng phải là một chuyến tay không!



Tiểu Báo Tử nói.



- Nếu như hắn chết, chúng ta sẽ thông tri Tiên Cung, đem đám người truy sát hắn toàn bộ giết sạch!



Lão Kim Kê lạnh lùng nói, trong lúc nói toát ra một cổ sát khí hiếm có:



- Mặc kệ là ai, mặc kệ lệ thuộc loại thế lực nào!



Tiểu Báo Tử nghe, đột nhiên phát lạnh, phải biết rằng, mười năm trước, hắn cũng tự tay giết chết một thành viên trong nhị thập bát tú a!