Thông Thiên Đại Thánh

Chương 566 : Dò xét huyệt khiếu (1)

Ngày đăng: 22:10 19/04/20




Hắn biết rõ đất phong của mình có một mỏ tinh thiết, nhưng một mỏ tinh thiết căn bản không thể nào hấp dấn ánh mắt của một gã Tôn giả Bái Hỏa Huyền Giáo được.



Trong Bái Hỏa Huyền Giáo, cường giả có tu vị qua thất phẩm đều là Tôn Giả, cũng giống như trong Thiên Long Đạo tu vị qua thất phẩm đều là trưởng lão vậy, địa vị cũng không khác nhau lắm, chỉ là xưng hô khác nhau thôi. Bạn đang đọc truyện tại Truyện YY - https://truyenfull.vn



Hôm qua trời xế chiều, tên Tào hộ pháp kia đến cầu kiến, cung kính mười hai vạn phần, nói là Tôn Giả bọn hắn ba ngày sau sẽ đến đất phong của hắn, có việc muốn thương lượng.



Cho nên hắn mới quyết định lưu lại vài ngày, xem thử Tôn giả này đến cùng là thế nào?



- Địa phương này của ngươi kì thật cũng không tệ lắm, nếu như có thể dụng tâm kinh doanh thì có thể thành tựu một phen sự nghiệp đất!



Nửa đêm thảo nguyên yên tĩnh, dưới sường dốc Tích Lôi sơn có một khối đá lớn, khối đá này cũng không có chỗ nào đặc dị cả, ngoại trừ lớn hơn các khối đá khác mà thôi.



Tiểu Báo Tử mỗi khi đến ban đêm, liền thích dựa lựng vào đó ngồi, lấy Thanh Linh ra, để hắn và Bích Lân Độc Hạt của mình cùng một chỗ hấp thu nguyệt chi tinh hoa, đồng thời cũng nhờ Thượng Cổ đại yêu này mà hiểu rõ thoáng một phát tình hình Thượng Cổ trong truyền thuyết. Bất quá Thanh Linh này cũng không phải là ăn chay, đối với sự tình thời Thượng Cổ giữ kín như bưng, nếu không có lợi thì cái gì hắn cũng không chịu nói, khó được hôm nay tâm tình tốt, vừa ra tới, liền phảng phất như nghĩ tới cái gì đó, bắt đầu cảm thán.



- Hừ, ta đối với sự nghiệp không có gì hứng thú, ngươi nếu có đề nghị có thể giúp tu vị tăng trưởng nhanh thì tốt!



- Thực lực của ngươi đã tăng trưởng rất nhanh rồi, nếu như còn muốn nhanh hơn nữa thì cũng không phải là chuyện tốt, vào thời cổ đại, tu sĩ nhân loại các ngươi suy nghĩ nhiều, phương sĩ sáng tạo ra rất nhiều pháp môn, kết quả lại không có cái nào có thể thành!



Thanh Linh cười nói:


- Được rồi, không nói những chuyện xa xôi vậy nữa, chỉ vô dụng thôi, tu vị khôi lỗi của ta đã đến bình cảnh rồi, phải làm sao đây?



- Khôi lỗi này của ngươi cũng không tệ, có tiền đồ. Gần đây tu luyện coi như nhanh, nhưng với nồng độ của Thiên địa nguyên khí này ngươi còn muốn thế nào nữa?



Thanh Linh cười khẩy nói.



- Ngươi phải hiểu được, yêu tu tu luyện khác với người, cửa tối trọng yếu nhất là khai mở linh trí, nhưng chỉ cần một khi mở ra linh trí, thì tu luyện so với tu sĩ nhân loại thì có ưu thế hơn nhiều, nhưng tốc độ tu luyện nhanh cũng phải có một điều kiện tiên quyết, đó chính là Thiên địa nguyên khí sung túc, yêu tu tu luyện, đặc biệt là khi mới bắt đầu, cần đại lượng Thiên địa nguyên khí, gấp mấy chục lần nhân loại các ngươi, khôi lỗi này của ngươi được miễn đi cửa ải khai mở linh trí, thân thể tích lũy vốn chưa đủ, Thiên địa nguyên khí lại mỏng manh đến trình độ này, coi như có Yêu tộc công pháp, muốn tu luyện thành công, không có một ngàn năm cũng phải tám trăm năm, ta thấy ngươi vẫn đi đường trước đây đi, một lòng ngưng luyện bổn mạng pháp bảo, có lẽ có thể có thu hoạch trong thời gian ngắn.



- Nói đi nói lại, ngươi ngay cả chút phương pháp xử lý cũng không có!



Tiểu Báo Tử cười nói, trong giọng nói mang theo một tia khích tướng.



- Ngươi đừng kích ta, kích ta cũng vô dụng. Thiên sinh vạn vật, ở giữa thiên địa, bất cứ chuyện gì, đều cần tuân theo một quy luật, đều có dấu vết mà lần theo, tu luyện chi đạo cũng như thế, muốn phá vỡ quy luật này, tìm được chỗ tốt bên ngoài quy tắt, không phải không thể, nhưng cuối luôn phải trả một cái giá lớn, Điểm này, trong quá trình thí nghiệm của đám Thượng Cổ phương sĩ, đã đã chứng minh rất nhiều lần rồi. Cho nên, ta thấy ngươi, vẫn nên bỏ đi tâm tư đi đường tắt đi!



- Nhưng bây giờ thiên hạ đại biến, ta muốn tự bảo vệ mình thì phải có thực lực cường đại, tuy rằng thực lực hiện giờ của ta không tệ nhưng vẫn có chút không đủ a, có vẻ như hiện giờ đã có người nhìn chằm chằm vào ta rồi?