Thông Thiên Đại Thánh
Chương 597 : Đi đến hỏa mạch (4)
Ngày đăng: 22:10 19/04/20
- Hơn nữa, ta cũng muốn mượn cơ hội này củng cố tu vị của mình, Địa Hỏa nguyên tủy là đồ tốt ah!
- Đã như vậy thì đi thôi, chúng ta đã chậm trễ rất lâu rồi!
Thần sắc của Tiểu Minh Vương lại lần nữa khôi phục lại bộ dáng trong trẻo nhưng lạnh lùng.
- Hỏa mạch dưới lòng đất ở Trung Hòa quận thành đã ngưng trệ, ta nhìn qua, là vì Địa Hỏa nguyên tủy bị rút đi quá nhiều!
Nói đến đây, nàng liếc Tiểu Báo Tử thật sâu.
- Hiện giờ Địa Tâm Hỏa mạch ta mang các ngươi tới là của Bái Hỏa Huyền Giáo ta. Ta không hi vọng sẽ xuất hiện loại tình huống như ở Trung Hòa quận thành!
- Ngươi không thể vừa muốn con ngựa chạy nhanh, vừa muốn con ngựa không ăn cỏ đúng không? !
Lời còn chưa dứt, liền nghe Tiểu Báo Tử bất mãn kêu lên.
- Quyền ý của ta đích thật có thể câu dẫn Địa Hỏa nguyên tủy ra, tuy nhiên lại không cách nào khống chế số lượng câu dẫn, ta làm sao có thể cam đoan là không có việc gì được?
- Vậy sao? !
Tiểu Minh Vương ánh mắt lóe lên, ngươi chỉ cần đến lúc đó thu hồi quyền ý của ngươi không được sao!
- Ai nói đi Địa Tâm Hỏa mạch của ta!
Tiểu Minh Vương bỗng nhiên tiếp lời nói, hung hăng trợn mắt liếc nhìn Tiểu Báo Tử.
- Tên này vừa rồi đã nói vậy rồi, ta sao còn để hắn đi gây họa cho hỏa mạch của ta chứ!
- Vậy ý của ngươi là!
- Địa Tâm Hỏa mạch của Liệt Hỏa lão tổ cũng ở gần đây, ta lại vừa biết lão gia hỏa này ra ngoài làm việc, không có mười ngày nửa tháng không trở về được, chúng ta cứ đi vào đó đi, đến lúc đó, tùy ngươi như giày vò thế nào cũng được!
Trong Đại Tấn, Tùy Châu là một châu thập phần hoang vắng, địa bàn tuy rằng rất lớn, nhưng thổ địa lại rất khắc nghiệt, trên một mẫu đất thì dù là năm tốt nhất thu hoạch cũng chỉ bằng một phần ba nơi khác thôi, hơn nữa nơi quỷ quái này đều là lấy đồi núi làm chủ, con đường không nhanh, lại không phải là đương giao thông chủ yếu, ít có thương nhân vãng lai, thời gian lâu dần cũng trở thành một châu nghèo nhất Trung Nguyên.
Chính vì nghèo cho nên Tùy Châu cho đến giờ cũng không có người nào chú ý qua, mấy ngàn năm nay, ngay cả một thế gia cũng không có, ngẫu nhiên có một ít thế hệ kinh tài tuyệt diễm, sau khi có thành tựu thì đều đi đến nơi khác, không về lại đây nữa, chỉ vì nơi quỷ quái này không gì gì đáng để quay lại cả.
Đương nhiên, cũng không phải nói Tùy Châu không có bóng người nào, nhân khẩu của Tùy Châu không nhiều lắm, nhưng dù sao ở Trung Nguyên cũng có hai ba con tiểu miêu tiểu cẩu, hơn nữa địa bàn lại lớn, đồi núi nhiều, dễ ẩn nấp, cho nên đây là thiên đường của đạo phỉ qua lại thường xuyên. Thanh Kiếm sơn ở Tùy Châu tuy rằng không quá lớn, từ ngoài thoạt nhìn cũng không có gì đặc thù, bất quá, mỗi người đều biết, Thanh kiếm sơn có một môn phái tên là Xích Diễm môn, môn phái tuy rằng không lớn, hơn nữa cũng không thu đồ đệ bên ngoài, nhưng bên trong lại có không ít cao thủ, như một môn phái bình thường, có một hai cao thủ tu vị tứ ngũ phẩm tọa trấn đã coi như không tệ rồi, mà Xích Diễm môn này hiển nhiên không chỉ có một hai cao thủ, từ sáu mươi năm trước, sau khi Xích Diễm môn khai tông lập phái ở Thanh kiếm sơn, tất cả môn phái trong phương viên trăm dặm đều bị nó san bằng trong một tháng, còn những môn phái có thực lực hùng hậu khác ở Tùy Châu thì sao?
Thấy Xích Diễm môn này hung hãn như thế, liền tự mềm nhũn ra, không ai dám đi tìm Xích Diễm môn gây phiền toái, ngược lại hoảng sợ không chịu nổi, sợ Xích Diễm môn này đánh đến tận cửa.
Bất quá, Xích Diễm môn hiển nhiên cũng không có tâm tư xưng vương xưng bá, sau khi chiếm xong phương viên trăm dăm, liền không có động tĩnh gì khác nữa, việc này khiến những môn phái khác cũng thả lỏng được tâm tình, hôm nay, 60 năm qua đi, Xích Diễm môn đã trở thành môn phái thần bí nhất nhưng cũng có vai trò thấp nhất ở Tùy Châu rồi.