Thông Thiên Đại Thánh

Chương 608 : Địa Sát Hỏa Kỳ Lân (2)

Ngày đăng: 22:10 19/04/20




Quả nhiên, không lâu sau khi hắn mở ra một thông đạo khác, thông đạo trước liền bị sụp đổ.



Liên tục năm lần, rốt cục đến lần thứ sáu, thông đạo hắn đánh ra nối tiếp với một thông đạo tự nhiên khác.



- Ha ha, ta đã biết sẽ như vậy mà! Tiểu Báo Tử hưng phấn kêu lên, thân hình lóe lên, liền tiến nhập vào trong thông đạo thiên nhiên này, thu hồi như ý kim lân côn. Nguồn truyện: Truyện FULL



- Đi nhanh lên, nếu không thì thông đạo này cũng sụp xuống! Sau vài lần, Thanh Linh phảng phất như nhìn ra điều gì, vốn thông đạo này rất chắc chắn, nhưng Tiểu Báo Tử lại thoáng giằng co một phát, dù chắc chắn, chỉ sợ cũng không cầm cự được lâu rồi.



Tiểu Báo Tử tất nhiên không ngốc, nhanh chóng đi qua thông đạo, sau nửa canh giờ mới ngừng lại.



- Ha ha, hiện tại có lẽ an toàn rồi, chết tiệt, cái lão gia hỏa Liệt Hỏa coi như có bản lĩnh thông thiên, cũng không có khả năng biết được a, bây giờ chúng ta trốn đến nơi này, dù hắn là thần tiên cũng không tìm thấy a!



- Ngươi không nên cao hứng quá sớm! Thanh Linh thản nhiên nói.



- Liệt Hỏa lão tổ kia không có khả năng đuổi theo, nhưng ngươi cũng đã lạc đường a!



Tiểu Báo Tử nhìn chung quanh, nhưng không, hết thảy xung quanh đều cùng một bộ dáng, đều là nham bích đỏ thẫm nóng hổi, không thấy điều gì bất đồng.



- Vừa rồi chúng ta trốn xuống phía dưới, trong thời gian dài như vậy, cũng là đi xuống, vị trí hiện tại có lẽ sắp đến đáy nham lưu rồi! Tiểu Báo Tử suy nghĩ trong chốc lát, nói.



- Thì tính sao?




- Đúng vậy, ngươi nói không sai, ngược lại rất giống một cái hồ!



Diện tích địa tâm nham lưu trước mặt rất lớn, không đồng dạng với những địa tâm nham lưu hắn từng chứng kiến, chảy thẳng tắp về phía trước mà là hai đầu chính giữa rộng, như là nhánh sống rót vào thành một đầu lớn trên hồ, tại đây không giống nham sông mà là nham hồ.



- Nhanh ly khai khỏi đây, ta cảm thấy có điều không đúng!



- Không đúng, ngươi cảm giác vậy sao? Tiểu Báo Tử vốn cả kinh, sau đó xuất ra linh giác của mình, cảm ứng cả buổi cũng không cảm giác được cái gì.



- Ngươi có làm sao không, bất quá chỉ là một cái nham hồ mà thôi, có gì không đúng?



Hiện tại, Tiểu Báo Tử thập phần ỷ lại với Linh giác của mình, đồng thời cũng thập phần tín nhiệm, dù triển khai toàn bộ linh giác cũng không cảm giác được cái gì, như vậy, hắn cũng không cho rằng nham hồ này có nguy hiểm gì.



Bất quá, hắn không cảm giác nguy hiểm, thì thật sự không có nguy hiểm sao?



Lời Tiểu Báo Tử còn chưa dứt, toàn bộ không gian nham hồ đều chấn động một cái, nham lưu văng khắp nơi, làm Tiểu Báo Tử sợ chết khiếp, liên tiếp lui về sau.



- Làm sao vậy, đã xảy ra sự tình gì?



- Ngươi có phiền toái! Thanh Linh nói ra, thân thể liền chui vào bên trong thanh đèn không ra.