Thông Thiên Đại Thánh

Chương 622 : Chủ ý thiếu đạo đức, Độc Long Đại Đế (1)

Ngày đăng: 22:10 19/04/20




- Đây là Cửu Long Thần Hỏa Tráo, là một trong những thần thông bí truyền của Thái Huyền Môn thời Thượng Cổ, không thể ngờ rằng môn thần thông này lại hiện thế.



- Thần thông thần thông, thần thông rốt cuộc là cái gì?



- Thần thông là dựa theo đại yêu thời Thái Cổ, từ tiên thiên thần thông mà tìm hiểu ra thần thông cho mình. Dùng thể câu thông lực lượng thiên địa, là một thủ đoạn xuất ra đại uy năng, giống như cái gọi là dị thuật hiện giờ, bí kỹ cũng có đạo lý như vậy, mà Đại Tiêu Dong Thuật của ngươi cũng là một môn thần thông, mà Cửu Long Thần Hỏa Tráo này cũng giống như vậy.



Thanh Linh nói ra:



- Nhưng vì thời đại khác nhau, Thiên Địa nguyên khí cũng khác nhau, do đó cách sử dụng lực lượng cũng khác nhau, ngươi nhìn Cửu Long Thần Hỏa Tráo của ngươi, dùng sát khí mà hiện thế. Chỉ có Huyết Tủy Nguyên Sát là sát khí Hỏa hành đỉnh cấp cộng với nội khí hùng hậu hơn người bình thường mới có thể luyện thành, mà vừa vặn, nội khí của ngươi hùng hậu đến mức không thể tưởng tượng nổi, diệu dụng của Kỳ Lân Sát cũng không dưới Huyết Tủy Nguyên Sát, cho nên, ngươi mới may mắn luyện thành, nếu đổi lại là người khác, đây là chuyện không thể nào.



- Nói cách khác, vận khí ta tốt, cho nên mới tu thành thần thông!



Tiểu Báo Tử cười nói:



- Ta nên cảm tạ ngươi, hay ta nên cảm tạ vận khí phiêu miểu hư vô mờ mịt kia?



- Ai cũng không cần cảm tạ, ngươi nên cảm tạ chính ngươi đi.



Thanh Linh nói ra:



- Đại Tiêu Dong Thuật cũng tốt, Cửu Long Thần Hỏa Tráo cũng tốt, những thứ thần thông này, cũng cần phải tiêu hao rất nhiều cương khí và tinh thần, ngươi có một kiện Thuần Dương pháp khí. Không cần nhiều thần thông như vậy, thời đại Thượng Cổ, có một kiện pháp khí tốt, có thể đánh khắp thiên hạ!


Cho nên, tuy không bị đóng cửa, nhưng tất cả đại tửu lâu trong kinh thành đều thần hồn nát thần tính, thậm chí có một ít tửu lâu sợ phiền toái, tự mình đóng cửa, muốn tránh thoát trận phong ba này.



Mà người khởi xướng tràng phong ba này, đã đạp trên con đường trở về Tây Bắc. Không tệ, những lời đồn này do Tiểu Báo Tử bảo Giang Hiểu thả ra.



Thời điểm hắn biết Tây Trữ Vương thế tử đang tìm cách gây phiền toái cho hắn, trong lòng của hắn không thoải mái, cũng không phải hắn sợ phiền toái, nhưng vạn nhất người ta muốn ước chiến với hắn, dùng địa vị giang hồ hiện giờ của hắn, cũng không thể không đáp ứng. Người trong giang hồ, thân bất do kỷ a, cho nên, hắn mới đưa ra chủ ý thiếu đạo đức như vậy, dùng nó để phân tán lực chú ý của Yên Phi.



Vốn chỉ muốn mang tới một ít phức tạp cho Yên Phi, nhưng không ngờ, lại mang đến một trận phong ba thật lớn.



Đúng, là một hồi phong ba thật lớn.



Bởi vì lời đồn này đã đụng chạm tới cấm kị của hoàng tộc Đại Tấn, tuy nhân vật chính của chủ đề này hoàn toàn không thèm ngó tới, nhưng người không rõ chân tướng thì quá nhiều a.



Mà trên đời này, thứ khó giải quyết nhất, chính là việc quần chúng không rõ chân tướng, thứ liên tưởng giỏi nhất, cũng chỉ có quần chúng không rõ chân tướng.



Cho nên, giải quyết chuyện này vốn rất đơn giản, đó chính là vạch trần lời đồn, nhưng quần chúng không rõ chân tướng truyền miệng cho nhau, liền sinh ra vô số phiên bản, vô số đạo lý nói rõ ràng, có khảo chứng, cho nên lời đồn tam sao thất bản, biến thành phức tạp.



Trong thời gian ngắn, phong vân bắt đầu khởi động, vị tân tấn thiếu niên cường giả Yên Phi đứng ở vị trí đầu sóng ngọn gió. Cho nên không có tâm tư đi quản Tiểu Báo Tử, cho nên, Tiểu Báo Tử cứ như vậy mà trở về lãnh địa của mình, đối ngoại tuyên bố bế quan một năm, tiêu diêu tự tại, trên đường đi không có người nào nóng đầu chạy tới trêu chọc hắn.