Thông Thiên Đại Thánh

Chương 639 : Long Tước thử kiếm (2)

Ngày đăng: 22:11 19/04/20




Nhưng Tiểu Báo Tử không nhìn thấy rõ lắm, tuy hai tấm lụa đỏ này vây quanh hai con thiết điểu, tuy không cách nào làm hai con thiết điểu bị thương tới căn bản, trái lại, hai con thiết điểu vung trảo như thép của mình, cho dù là pháp khí Huyền cấp. Cũng không cách nào làm chúng bị thương, mỗi một lần tấm lụa và trảo của thiết điểu chạm nhau, đều chịu một đợt chấn động, mỗi một lần chấn động, đều ảnh hướng tới Cơ Dạ Nguyệt, tấm lụa cũng từ từ mất đi màu đỏ sậm, biến thành đen lại.



- Tiếp tục như vậy không được a, không thể ngờ rằng Hỗn Thiên Huyết Thiết Lăng của ta không ảnh hưởng gì tới thiết điểu, tại sao yêu thú ở đây lại có thực lực như vậy, ta nhớ lúc trước tiến vào đây, cũng không khó chơi tới mức này.



Nghĩ đến một khả năng, trong nội tâm Cơ Dạ Nguyệt gấp gáp, Hỗn Thiên Huyết Lăng trong tay huy động càng gấp, từng đạo huyết quang màu đỏ sậm bạo ra, lại hóa thành một cái lông nhọn, bắn về phía hai con thiết điểu. Truyện Sắc Hiệp - https://truyenfull.vn



Đối mặt với công kích đột ngột của Hỗn Thiên Huyết Lăng. Lúc này hai con thiết điểu lộ ra chút luốn cuốn tay chân, bị lông nhọn bức lui, nhưng chỉ một cái hô hấp, kình khí băng hàn quấn quanh một chỗ, ngăn cản toàn bộ lông nhọn huyết sắc ở bên ngoài.



Lúc mới bắt đầu, có lẽ còn có chút không lưu loát, nhưng càng về sau, kình khí băng hàn càng ngày càng thuần thục, bắt đầu nếm thử cách thao túng băng hàn chi khí ở xung quanh, trong thời gian ngắn, gió lạnh thấu xương, nhiệt độ chung quanh hạ thấp xuống. Từng đợt gió lạnh tràn tới, hai con thiết điểu vỗ vỗ cánh, gió lạnh càng lúc càng lớn.



Sau khi bức toàn bộ lông nhọn đỏ sậm trở về, đồng thời cũng bức tấm lụa màu đỏ sậm trở về, mà khi đạo pháp khí Huyền cấp này bị bức về, lông nhọn màu đỏ sậm biến mất, chỉ còn một đạo ánh sáng màu đỏ từ trong tấm lụa tràn ra.



Xoát xoát xoát xoát...



Tầng ánh sáng đỏ vừa hiện ra, kình khí hàn băng đầy trời cũng biến mất, dưới ánh sáng này, giống như tuyết bị nước nóng đổ xuống, không chỉ có thế, bị đạo ánh sáng đỏ này chiếu đến, hai con thiết điểu liền mất đi uy phong, công kích lăng lệ ác liệt liền chậm lại, giống như hết sức kiêng kỵ đạo ánh sáng đỏ này.



- Oa!



Một tiếng quái dị kêu lên, một con thiết điểu không cẩn thận bị ánh sáng đỏ chiếu trúng, thân thể cứng đờ lại, lập tức ngã xuống mặt đất, thân thể run rẩy. Một con thiết điểu khác thấy thế, không dám lãnh đạm, hai cánh mở ra, thoát khỏi phạm vi công kích của tấm lụa, một vầng sáng màu lam nhạt ngưng tụ chung quanh nó, lông vũ cứng như tinh thiết dựng đứng lên.



- Xoát!



Một cái lông vũ từ trên người của nó bay ra, tiếp sau đó là hàng trăm lông vũ lại bắn ra, giống như mưa lao tới Cơ Dạ Nguyệt.


Nhanh, đúng là quá nhanh!



Con quái điểu thứ ba xuất hiện lúc nào hai người hoàn toàn không biết.



Mà Tiểu Báo Tử đột nhiên xuất hiện, cũng làm cho hai người kinh nghi không thôi, bọn họ không ngờ được, tại trên đảo này, trừ ba người bọn họ ra, lại còn một người khác tồn tại.



- Tiểu tử coi chừng một tí, đây là một con Long Tước chính tông, có thực lực Thông Huyền Tán Tiên!



- Ta đã hiểu!



Đương nhiên Tiểu Báo Tử không cầm tính mạng ra đùa giỡn, từ chỗ ẩn nấp đi ra, giằng co với Long Tước Thần Điểu.



Chuyện vừa rồi xảy ra quá đột ngột, thẳng cho đến khi Tiểu Báo Tử đi tới, Cơ Dạ Nguyệt mới kịp suy nghĩ cẩn thận, lúc mình sắp sửa đánh một kích cuối cùng, muốn đánh chết thiết điểu, nhưng lại có con quái điểu thứ ba xuất hiện, mà con quái điểu thứ ba không chỉ có hình thể lớn hơn hai con còn lại, mà nó lại dùng tốc độ khủng bố xuất hiện phía sau mình, nếu như không phải vừa rồi có quái nhân này ra tay giúp đỡ, chỉ sợ mình đã chết cùng với con thiết điểu kia rồi, mình sẽ bị con quái điểu thứ ba xé thành mảnh nhỏ.



- Dao Trì Cơ Dạ Nguyệt đa tạ ân cứu mạng của các hạ!



- Hiện tại không phải là thời điểm khách khí.



Tiểu Báo Tử cách một lớp mặt nạ nhìn Cơ Dạ Nguyệt, liền đem lực chú ý tập trung lên người Long Tước.



- Mang theo hai người này rời khỏi đây đi, con quái điểu này có thực lực Thông Huyền Bí Cảnh, ta không nắm chắc thắng nó được!