Thông Thiên Đại Thánh

Chương 66 : Sư đồ

Ngày đăng: 22:02 19/04/20




Dù Huyết Vô Nhai không phải là cường giả chuyên tu kiếm đạo, nhưng lại bị kiếm khí của bạch y Kiếm Thánh Lục Thiểu Du gây thương tích, nhưng dù sao hắn cũng là một gã cường giả Bát phẩm, tu vi toàn thân kinh thiên động địa, cho nên hiểu biết về kiếm đạo cũng thể so được với Kiếm Thánh Lục Thiểu Du, nhưng cũng hiểu biết hơn những tên tự xưng là kiếm sĩ trên giang hồ, phải nói là cao hơn rất nhiều, Tiểu Báo Tử đã từng là một tên thái điểu, cái gì cũng không hiểu, lần này được hắn giảng giải, hiểu biết về kiếm pháp, cũng chỉ được tính là mức trụ cột mà thôi.



Cái trong lần giảng giải này, đã qua ba giờ, Tiểu Báo Tử lúc này, cũng đem những khó hiểu trong tu luyện mà hắn từng vượt qua, cộng với những khó hiểu trên con đường tu luyện chưa vượt qua, đều được Huyết Vô Nhai giải thích, giống như một tiểu hài tử lớp một vừa tiếp xúc với toán học, ngây thơ mà nông cạn, lúc được giải đáp, cũng làm cho Tiểu Báo Tử hiểu được những vấn đề không ngờ tới, trong khoảng thời gian ngắn, hai sư đồ, một người chỉ dạy cẩn thận, một người học chăm chú, đây chính là tình cảnh bây giờ.



Thẳng cho đến khi trăng trên bầu trời điểm đã thành hình bán nguyệt, trong cốc cũng tối đen, Huyết Vô Nhai mới ngừng giảng giải, trên mặt lộ ra vẻ mệt mỏi.



Tiểu Báo Tử cũng là người giỏi nhìn sắc mặt người khắc, thấy thần sắc Huyết Vô Nhai không tốt, hôm nay học được nhiều thứ như vậy đã đủ cho hắn nghiền ngấm trong thời gian ngắn, liền không dám quấy rầy, cáo từ rời cốc.



- Ai, cả một ngày không ăn cơm, nhưng mà khá tốt, không có mệt mỏi như ngày hôm qua.



Tiểu Báo Tử thầm nghĩ trong lòng, nhìn sắc trời, không khỏi khổ cười, nói:
Tiểu Báo Tử chửi nhỏ một tiếng, lúc này hắn cũng không ăn lương khô như hôm qua, mà đi thẳng vào rừng rậm, đi tìm một con dã thú xui xẻo nào đi ra ngoài kiếm ăn ban đêm, chưa mất bao lâu, liền thấy hắn đã xách một con lợn rừng ra ngoài, đi đến bên cạnh dòng suối, không lâu sau liền rửa sạch sẽ, đốt lửa lên, lần này không có con nào đến quấy rầy hắn nữa, sau đó hắn rời dòng suối, tiến vào sơn động điều tức, làm sảng khoái tinh thần, cũng không có buồn ngủ bao nhiêu, nghĩ đến thái độ hôm nay của Huyết Vô Nhai với mình, hắn không dám chậm trễ, bắt đầu tìm hiểu chiêu kiếm pháp mà Huyết Vô Nhai truyền thụ.



Chiêu kiếm pháp này, hôm qua Huyết Vô Nhai đã truyền cho hắn, nhưng hắn không để ý nhiều, bởi vì chiêu kiếm pháp này thật sự quá mức huyền ảo, hắn lại chưa từng học kiếm pháp bao giờ, chỉ cố gắng ghi nhớ, việc này giống như một học sinh cấp một, lại phải cố gắng nhớ thật kỹ phương pháp giải một bài tập vật lý hoặc toán học của cấp ba, đây là chuyện rất khó, cho dù nhớ rõ, cũng chưa chắc đã biết ý nghĩa của từng bước trong đó là thế nào, cũng không biết vì sao lại như thế, bởi vậy hắn cũng tự hiểu, đây là chuyện không có khả năng.



Nhưng cử động hôm nay của Huyết Vô Nhai giống như ép buộc hắn học cho bằng được một chiêu kiếm pháp này, thậm chí bắt đầu chỉ dạy về trụ cột cho hắn, nhưng muốn hoàn thành dễ vật sao?



Giống như việc học thuộc bảng cửu chương, nhưng dù có học thuộc cũng không thể nào vận dụng nó vào việc giải một bài toán mà một người bình thường phải mất nhiều năm mới giải được, đương nhiên, cũng không loại trừ một đám thiên tài thần đồng, nhưng hiện giờ Tiểu Báo Tử không phải là thiên tài thần đồng gì đó, điểm này Tiểu Báo Tử cũng hiểu, Huyết Vô Nhai cũng hiểu, nhưng dù hắn hiểu, hắn vẫn muốn làm, hoặc là Huyết Vô Nhai bị điên, hoặc là hắn có mưu đồ.



Nhưng dù hắn có điên hay không, có mưu đồ hay không, bây giờ Tiểu Báo Tử đành phải dựa theo ý của Huyết Vô Nhai học chiêu kiếm pháp này, đương nhiên, trước khi tìm hiểu chiêu kiếm pháp này, điều trước tiên chính là phải hiểu rõ trụ cột của kiếm pháp, nếu không, muốn tìm hiểu kiếm chiêu thì chẳng khác gì một chuyện đáng cười.