Thông Thiên Đại Thánh
Chương 672 : Cướp giao dịch (1)
Ngày đăng: 22:11 19/04/20
- Không nên cử động, không nên gấp gáp, bằng không thì ngươi chỉ chịu khổ, ta bất quá chỉ muốn Bát cực lung linh tháp của ngươi mà thôi! Tiểu Báo Tử lạnh lùng nói, những đoàn kim liên hỏa diễm theo thông đạo kim quang thẳng tắp đánh nhập vào trán Yên Phi, thân thể Yên Phi run rẩy không ngừng, đại khái qua thời gian khoảng một tuần trà, một đạo ánh sáng màu xanh nhàn nhạt theo Kim hi cách diễm kính bắn ra từ trán Yên Phi, ánh sáng màu đỏ bị thu nhiếp theo sau, trương lên theo gió, hòa thành một tòa Thanh đồng bảo tháp cao đến ba thước.
Thân tháp mang phong cách cổ xưa, trân có khắc kỳ vân, xung quanh có tám mặt, tạo thành bát cực!
Chính là Thuần dương pháp khí, Bát cực lung linh tháp!
Vừa rồi, lợi dụng thời gian một tuần trà kia, Chu Báo đã vận dụng lực lượng của Kim hi cách diễm kính để thu nhiếp tinh thần lạc ấn tháp của Yên Phi, sau khi Yên Phi mất đi tinh thần lạc ấn, bảo tháp đã hóa thành trạng thái chưa bị luyện hóa, Tiểu Báo Tử dễ dàng dùng Kim hi cách diễm kính thu nhiếp ra.
Sau khi Bảo tháp bị hấp nhiếp ra ngoài, bốn đạo lưu quang kim hi cách diễm kính quấn quanh cũng bắt đầu không ổn, phảng phất như cái gì triệu hoán nó, bắt đầu run run chuyển động.
- Đi thôi! Chu Báo nhẹ nhàng nói, bốn đạo lưu quang của Kim hi cách diễm kính thoát khỏi trói buộc, chui vào bên trong Bát cực lung linh tháp, biến mất không thấy gì nữa.
Chu Báo giương một trảo ra, liền thu Thanh đồng bảo tháp cao ba thước vào trong tay, sau đó khẽ đảo tay, bảo tháp liền biến mất vô tung. Bạn đang đọc truyện tại Truyện FULL - www.Truyện FULL
- Tốt rồi, vật đã tới tay, ta cũng không làm khó ngươi, ngươi có thể rời đi!
- Ngươi...! Mau trả bảo tháp lại cho ta!
Mặt Yên Phi xám như tro, khuôn mặt vốn thập phần anh tuấn nay đã trở nên cực kỳ dữ tợn, cảm nhận được diệu dụng của Thuần dương pháp khí, nhưng về sau lại mất đi, cảm giác này thật sự quá khó tiếp thu.
- Ngươi cho rằng điều này có thể sao?
Chu Báo nghe xong, chỉ cười lạnh.
- Ta đã cảnh cáo ngươi rồi, tiếc là ngươi đã không nghe, động thủ với ta, ngươi cho rằng ta sẽ trả lại Thuần Dương pháp khí này cho ngươi sao?
- Bát cực lung linh tháp chính là Hoàng đế ban tặng cho ta, ngươi dám chiếm đoạt?
Yên Phi lạnh lùng nói.
- Cút đi, bằng không ta sẽ giết ngươi!
- Bình Châu Lý Tú, bái kiến ba vị!
- Không dám, không dám!
Ba người liền nói không dám, nguyên một đám nhìn Tiểu Báo Tử với vẻ cổ quái, bọn hắn thực sự không nghĩ ra, Chu Báo lúc nào có quan hệ với cường giả thiếu niên Lý Tú Bình Châu Lý thị, hơn nữa nhìn xem quan hệ cũng không tệ.
- Các ngươi nghe cho kỹ, Lý Tú là minh hữu của ta, về sau đối đãi với hắn đồng dạng đối đãi với ta, hiểu chưa?
- Vâng đại nhân!
Ba người đồng thanh đáp.
- Thôi đi, ý tứ ngươi, có phải là muốn người Bình Châu Lý thị gặp ngươi như là người của ngươi gặp ta phải không?
- Đúng, chính là ý tứ như vậy, ngươi hiểu là tốt rồi!
Tiểu Báo Tử cười ha ha, nói.
- Ngươi có vẻ thông minh a, nói một điểm liền hiểu thấu!
- Ngươi đi luôn đi!
Lý Tú cười mắng, đúng lúc này, Nhân Chân Thố vừa bưng trà ngon đến.
- Được rồi, các ngươi đều lui ra đi, ta còn có việc cần bàn với Lý đại công tử, Nhân Chân Thố, ngươi cũng lui ra đi, để ấm nước chỗ này là được rồi!
Mọi người cùng lên tiếng, lui ra khỏi sân nhỏ, Chu Báo quay qua cười nói với Lý Tú.