Thông Thiên Đại Thánh
Chương 677 : Không đề (3)
Ngày đăng: 22:11 19/04/20
Cường độ thân thể hắn đã hoàn toàn đạt đến trình độ của cường giả bát phẩm, mà hắn lại có ngoại đan, lại là yêu hỏa, lại là Thuần Dương pháp khí, một thân nội khí, linh tính vô cùng, thông thấu vô cùng, cương khí cũng đã hiện hoa rồi, cũng đã sớm đạt đến yêu cầu bát phẩm, bất quá trước khi khai mở huyệt khiếu thân thể, hắn không muốn tiến vào bát phẩm, cho nên hắn hiện tại đều không tu luyện, sợ không cẩn thận, nội khí liền tiến vào bát phẩm.
Tăng tiến bát phẩm, huyệt hiếu sẽ không thể khai mở, lúc ấy có khóc cũng không được.
- Ai, thật là thế đạo không hay, người khác ước gì võ công mau chóng tiến bộ, mà ta thì lại phải vắt óc nghĩ biện pháp cản trở tu vi tiến bộ, nếu để cho người khác biết, còn không phải mắng chết ta sao?
Ngây người ba ngày tại lãnh địa, buồn bực ba ngày, Chu Báo chỉ cảm thấy toàn thân không được tự nhiên.
- Ta nói này Thanh Linh, có việc gì vui để ta đùa nghịch không, nhiều ngày không luyện công, ta kìm nén muốn chết rồi!
- Ngươi kiên nhẫn một chút a, tình huống ngươi bây giờ, nếu nội khí trào lên, huyết khí bí trướng, tùy thời đều có thể tiến vào bát phẩm, nội phụ thất cương, ngưng luyện hạt giống Chân nguyên, hiện tại không chỉ không luyện công, ngay cả luyện quyền cũng không được, ngươi cũng đừng nghiên cứu Lưỡng Nghi Vi Thần trận kia, bên trong đại trận ẩn chứa đại đạo, nói không chừng thời điểm ngươi nghiên cứu trận pháp, cũng thôi động tu vi ngươi, như lời ngươi nói, nên thành thật ở chỗ này, nghĩ đến chuyện khai mở huyệt khiếu như thế nào a!
- Luyện khai mở huyệt khiếu là một kiện tinh tế sống, cần tĩnh tâm, bằng không mà nói thì dù chết cũng không biết chết như thế nào!
Vẻ mặt Chu Báo bất đắc dĩ, đặt mông ngồi xuống.
- Kim hi cách diễm kính của ta đã bộc quang, mấy ngày nay kế tiếp, chắc chắn sẽ không bình tĩnh, cũng không có khả năng để im lặng mà tĩnh tâm luyện khai mở huyệt khiếu!
- Có được tất có mất, ta cũng không giúp được ngươi, gần đây ta cũng muốn dốc lòng tu luyện, khôi phục nguyên linh của ta, cho nên ngươi cũng đừng tìm tới ta!
Sau một đao, Chu Báo lại lạnh lùng hừ một tiếng, lập tức sinh ra sóng tin thần cường đại mãnh liệt, đánh xơ xác thần hồn cường giả thất phẩm kia, thần hình câu diệt.
Trở tay lại, trả trường tay lại cho Chu Sẹo, vẻ mặt Chu Báo hiện lên vẻ âm lãnh, hung hăng quét mắt liếc nhìn sáu người còn lại, cuối cùng, nhìn chăm chú vào một gã cao thủ ngũ phẩm, chừng ba mươi tuổi.
- Ngươi cũng là người Ninh Vương?
Người nọ rõ ràng đã bị Chu Báo dọa sợ, cường giả thất phẩm, nói giết là giết, một điểm do dự đều không có, thủ đoạn khốc liệt như vậy, hắn chưa từng chứng kiến.
Cho nên, thời điểm Chu Báo mở miệng hỏi hắn, hắn đã sợ đến ngây người, không biết trả lời như thế nào, đến khi cỗ sát khí vô cùng âm lãnh đánh úp về phía mình hắn mới kịp phản ứng.
- Đúng vậy, tiểu nhân là Tần Lôi, là thị vệ của Ninh Vương điện hạ!
- Ta cũng không hỏi Ninh Vương vì cái gì mà phái các ngươi tới, ngươi mang thi thể tên chó má này về cho tên điện hạ ngươi xem, nói cho hắn biết lần sau đừng có dại dột mà phái người đến, bằng không thì đến một ta giết một!
Nói đến đây, ngữ khí Chu Báo thoáng dừng lại, mãnh liệt quay đầu, liếc nhìn những người đang quỳ trên mặt đất kia.
- Các ngươi cũng giống như vậy, trở về nói với chủ tử các ngươi, đừng dại dột mà phái người đến, ta tuyệt sẽ không lưu tình, đến một ta giết một!