Thông Thiên Đại Thánh
Chương 682 : Côn Lôn Sơn (1)
Ngày đăng: 22:11 19/04/20
Trông thấy Chu Báo xuất quan, hưng phấn nhất tự nhiên là Chu Sẹo rồi, vốn trong vài tên thống lĩnh của Giang Thành thuỷ quân, kẻ đạt được nhiều chỗ tốt nhất từ Chu Báo chính là Chu Sẹo này rồi.
- Đại nhân, ngài xem như xuất quan, chúng ta gần đây không thể nào yên ổn được a!
- Không được yên ổn?
Mắt Chu Báo hơi híp lại, một đám sát khí lạnh thấu xương tản ra từ trên người hắn.
- Như thế nào, lại có gia hỏa không biết tốt xấu đến gây rối sao?
- Không phải thế, mà là người của Côn Lôn Sơn đến!
- Côn Lôn Sơn? Cái gì Côn Lôn Sơn? !
Chu Báo có chút khó hiểu.
- Việc này ta cũng không nói rõ ràng được, bất quá Giang Hiểu tựa hồ biết rõ, tên này hai ngày này vẫn còn đang nhức đầu, sứ giả của Côn Lôn Sơn chết tiệt kia, tu vị thậm chí đạt đến thất phẩm, còn có một thân cương khí cường đại, ta không phải là đối thủ của hắn, bất quá cũng may, tên này coi như vẫn có chút hiểu chuyện, sau khi nghe nói đại nhân ngài bế quan, cũng không gây chuyện gì, chỉ nói là sau khi đợi đại nhân xuất quan thì phân trần với ngài. Đọc Truyện Online Tại https://truyenfull.vn
- Ngươi trước tiên kêu Giang Hiểu đến đây!
Chu Báo gật gật đầu, tỏ vẻ mình biết rồi, liền bảo Chu Sẹo đi tìm Giang Hiểu tới.
- Thất phẩm cường giả, một môn phái cho thể phái ra thất phẩm cường giả, thực lực tuyệt đối không thể khinh thường, xem ra lại là vì Thuần Dương pháp khí Kim Hi Ly Diễm Kính của ta mà đến, thất phẩm, thất phẩm, Lão Kim Kê không phải ở chỗ này sao? Cũng không biết bọn hắn có đánh lên không?
Trong lúc đang suy nghĩ, liền thấy Chu Sẹo dẫn Giang Hiểu vội vàng chạy tới, trông thấy Giang Hiểu vẻ mặt vô cùng lo lắng, Chu Báo liền biết chuyện đã có chút phiền phức rồi.
Chính vì như thế, ngoại trừ một số ít người ra, không có ai chính thức thấy Tam Đại Tông Sư ra tay, mà biểu hiện mờ nhạt như thế, căn bản không phù hợp với danh hào của Tam Đại Tông Sư, cho nên, sau khi trải qua một thời gian, đánh giá của thế nhân đối với Bắc Nguyên Tam Đại Tông Sư đã quy về bốn chữ, có tiếng không có miếng!
Có tiếng không có miếng!
Người khác cho rằng như vậy, Chu Báo đương nhiên sẽ không ngốc đến mức đó, cho nên, nghe được lời nói của Giang Hiểu, trong lòng của hắn trầm xuống.
- Dẫn ta đi gặp bọn họ!
- Vâng!
Người của Côn Lôn Sơn ở ngay dưới trấn nhỏ dưới Tích Lôi sơn.
Thị trấn nhỏ kia đã có chút quy mô, nhưng vì địa phương quá mức vắng vẻ, cũng không có khách sạn, cho nên, Giang Hiểu liền kiến tạo trong đó một căn nhà thô sơ, chuyên môn chiêu đãi người đến cầu kiến Chu Báo, đương nhiên, chỗ này cũng không phải người nào cũng có thể vào, chỉ có những người có thận phận, có địa vị, hoặc là tu vị cực cao mới có thể đến.
- Ngươi chính là Chu Báo!
Côn Lôn Sơn tổng cộng có năm người đến, lên tiếng là một trung niên nam tử thần sắc lạnh lùng, toàn thân tản ra khí tức lạnh như băng, khiến Chu Báo cảm thấy rất không thoải mái.
Ngoại trừ hắn ra, bốn người khác đều có tu vị lục phẩm, trên người mặc trang phục có kiểu dáng giống nhau, vừa nhìn cũng biết là đến cùng một nơi.
Nhìn thấy Giang Hiểu dẫn Chu Báo tiến đến, còn chưa đợi Giang Hiểu mở miệng thì trung niên nam tử đã trực tiếp hỏi, ngữ khí rất không khách khí, khiến Chu Báo cảm thấy rất không thoải mái.
- Xem ra người của Côn Lôn Sơn thật sự là thiếu giáo dưỡng ah!