Thông Thiên Đại Thánh

Chương 75 : Hắc Viêm hiện, hỏa chúng xuất

Ngày đăng: 22:02 19/04/20




Tâm tình của hắn rất tốt, hắn cũng không buông lỏng cảnh giác, đi vài bước đến bên cạnh Vô Căn Thảo, muốn thò tay hái, nhưng bàn tay vừa duỗi ra, liền gặp chuyện không may.



Thời điểm Tiểu Báo Tử tiến đến gần Vô Căn Thảo, sinh vật cổ quái ở dưới khe hở phát ra tiếng kêu chói tai, Tiểu Báo Tử cũng không để ý tới nó, chỉ xem nó như con lươn, dù nó có phát ra âm thanh lớn hơn nữa, cũng không thể làm gì mình được.



Nhưng mà, bàn tay của hắn còn chưa đụng tới Vô Căn Thảo, sinh vật kỳ quái trong khe hở đã từ trong đó xông ra, mở cái miệng rộng ra, cắn về phía Tiểu Báo Tử.



- Ta kháo!



Tiểu Báo Tử hú lên quái dị, bàn tay rút lại cực nhanh, tránh thoát cú đớp, dù có nghĩ thế nào thì hắn cũng không ngờ rằng chỉ là một con cá chạch nho nhỏ lại có thể nhảy ra khỏi nước, hơn nữa tốc độ nhanh như vậy, lại nhảy cao như vậy, trọng yếu hơn là, thời điểm sinh vật kỳ lạ này nhảy ra, nó mở cái miệng ra thật lớn, làm cho Tiểu Báo Tử bị hù dọa.



Nó mà là cá chạch gì chứ, nó là phiên bản thu nhỏ của Dị Hình trong điện ảnh Hollwood thì có, trong nháy mắt há cái miệng ra, nó giống hệt Dị Hình trong điện ảnh ở kiếp trước hắn đã xem qua, lúc há miệng nó đã để lộ ra hàm răng lỏm chỏm, hàm răng này rất dọa người, răng của nó giống như lưỡi cưa vậy, mang theo một hào quang nhàn nhạt, Tiểu Báo Tử tin tưởng, chỉ cần bị còn quái vật này cắn một cái, chỉ sợ mình không chết cũng phải mất nửa của mạng.



Tiểu Báo Tử lui về sau, quái vật kia cắn hụt, thân thể uốn éo giữa không trung rơi xuống, dùng một góc độ khó tin chuyển hưởng, bay về phía chân của Tiểu Báo Tử, lúc nó lao tới, thân thể giống uốn éo như rắn, nhanh như thiểm điện táp vào chân của Tiểu Báo Tử.



- Khốn khiếp!



Tiểu Báo Tử đã động chân hỏa, hai tay nhấc lên, cầm hai chuôi phi đao đánh xuống.



Hai tiếng đinh đinh vang lên, hai chuôi phi đao đánh vào cái ót của sinh vật kỳ quái này, nhưng chỉ đánh ra hai đóa hoa lửa, ngăn cản được thế công của sinh vật kỳ quái, sau đó bắn ngược lại.



Nhìn thấy sinh vật cổ quái này dừng lại một lát, Tiểu Báo Tử nhanh chóng nhảy lên, vận dụng tâm pháp Nhạn Phù, nhảy lên cao ba bốn trượng, cơ hồ cũng lúc đó, sinh vật kia cũng nhảy lên, xẹt qua chân của Tiểu Báo Tử.


Bất quá, dù thế nào, một kiếm này, đã chém xuống, hơn nữa đã chém nó thành hai nửa.



Cuối cùng Tiểu Báo Tử cũng yên tâm.



Nhưng mà, vào thời điểm hắn yên tâm, dị biến nổi lên.



Trái tim đập rất mạnh.



- Không đúng, nguy hiểm vẫn chưa hết.



Một đạo lưu quang màu đen từ trong thi thể con cá chạch chui ra, phiêu du trong không trung, chớp động dưới ánh trăng sáng rõ.



- Đây là hỏa diễm?



Tiểu Báo Tử ngưng mắt nhìn lại, nhìn thấy một đoàn hỏa diễm màu đen đang phiêu phù trên không trung, đoàn hỏa diễm này không lớn, chỉ bằng hạt đậu nành, ngưng mà không tán, trừ hình dạng của nó là hỏa diễm ra, Tiểu Báo Tử không cảm nhận được chút nhiệt lượng nào từ nó.



Nhưng mà, Tiểu Báo Tử cũng không dám khinh thường, bây giờ không cảm thấy nhiệt lượng của nó, nhưng ở sâu trong đáy lòng, hắn cảm nhận được một sức uy hiếp rất lớn, nhìn đoàn hỏa diễm này thì thấy nó không lớn hơn hạt đậu, nhưng lực lượng của nó mang theo có tính hủy diệt.