Thông Thiên Đại Thánh
Chương 767 : Bắc Đẩu truyền thừa (1)
Ngày đăng: 22:13 19/04/20
Nhưng sự thật chiến lực của mình hơn xa cửu phẩm, cũng là mấy tháng trước mình đánh với Minh Nghĩa Kinh Viện thế nhân mới biết được, trước kia người bên ngoài chỉ biết chiến lực của mình đã tiếp cận cửu phẩm thôi.
Thế nhưng ý tứ trong lời nói của Mạc Âm Dương này rõ ràng chính là Diệp Thanh Thiên nghe nói Chu Báo hắn cũng có được chiến lực hơn xa cửu phẩm cho nên mới muốn đến đây gặp hắn! Lúc này mới qua mấy tháng, còn chưa đến hai tháng, sao có thể truyền được đến Đại Ly vương triều chứ?
Coi như lấy tốc độ của Chu Báo, không ngủ không nghỉ dùng cương khí và Thừa Long Ngự Phong Quyết phi hành cũng không đến được Đại Ly vương triều ah, thế giới này lại không có các loại vật truyền tấn, tin tức này sao lại truyền nhanh như vậy? Tên này không phải dựng chuyện lừa ta đấy chứ?
Nhìn vẻ mặt nghi hoặc của Chu Báo, Mạc Âm Dương rốt cục nở nụ cười, đương nhiên, nụ cười này là ở đáy lòng của hắn, cũng không lộ lên trên mặt, bất quá trong mắt của hắn hiện lên tia mỉm cười kia lại không cách nào dấu được con mắt của Chu Báo. Trong chuyện này nhất định có âm mưu! Đây là ý niệm đầu tiên hiện lên trong đầu Chu Báo!
- Kỳ thật, việc này rất đơn giản, hai nước Đại Tấn vương triều và Đại Ly vương triều mặc dù không giao thông vãng lai, nhưng giữa tầng cao nhất của hai đại lục vẫn có giao thông vãng lai !
Mạc Âm Dương có chút phù nói
- Sau khi tu vị đến thất phẩm, trở thành cường giả liền có cơ hội tiếp xúc với một ít chuyện che giấu trên đại lục, còn có một chút chuyện của Thông Huyền Bí Cảnh, chỉ là các hạ tuổi còn rất trẻ, tu vị tăng trưởng quá nhanh, hơn nữa cũng không chân chính thuộc về về bất kỳ một tông môn lớn nào, cho nên, nhất thời mới không biết những chuyện này !
- Lại là một lão gia hỏa đang cố tình thần bí!
Chu Báo lạnh lùng nói thầm một câu
- Ta biết cái gì, không biết cái gì, đó là chuyện của ta, tựa hồ không đến phiên các hạ dạy bảo !
- Đó là đương nhiên, ta cũng không phải đến để dạy bảo, cũng không phải đến uy hiếp các hạ, ta tới nơi này là muốn làm một giao dịch với các hạ !
- Tại sao chúng không biết?
- Tại vì ngoài ta ra, không ai biết trên người Diệp Thanh Thiên có Thái uyên lệnh, cho nên đối với chúng, ta không có lý do phản bội, còn việc tại sao ta lại đột nhiên rời đi, chúng căn bản chưa từng hỏi qua, người trong Ma môn chúng ta coi trọng tùy tâm sở dục, chúng sẽ không vì chuyện này mà đặc biệt chú ý!
- Chưa chắc, nếu như ngươi là một trong những thành viên của chúng. Ta vẫn có chút hoài nghi!
Chu Báo lắc đầu nói, thế giới này làm gì chuyện đơn giản vậy, đặc biệt là những chuyện bí mật khó nói như hành thích, một trong những thích khách đột nhiên biến mất, không tìm thấy, cho nên, cho dù kế hoạch ám sát chu toàn thế nào, cũng phải thay đổi, đó là thường thức, Chu Báo không tin, thích khách đến từ Đại Tấn triều đến một chút thường thức cũng không hiểu, nếu như họ không hiểu thật, thì đúng là Tam hoàng tử Đại Tấn triều đã mời một đám vô dụng, cho nên, theo như Chu Báo thấy, những lời Mạc Âm Dương giải thích thực sự quá miễn cưỡng. Truyện Sắc Hiệp - https://truyenfull.vn
- Ta biết, đừng nói là ngươi, cho dù đổi thành ta cũng phải thay đổi kế hoạch, nhưng lần này, chúng khẳng định không thay đổi, bởi vì người đặt kế hoạch này là Diệp Thanh Thiên, thậm chí, kế hoạch căn bản không kín kẽ, tất cả đều xoay xung quanh Diệp Thanh Thiên, Diệp Thanh Thiên từ nhỏ có được tiên duyên, chiến lực vượt xa cửu phẩm, cho nên, bản thân cực kì cuồng ngạo, hành sự bá đạo, không bao giờ muốn người khác làm trái ý mình, theo như ý tứ của hắn, chỉ cần đến lúc đó một mình hắn lộ diện đối phó với ngươi là được, những người khác coi như lược trận, cho nên, đừng nói ta chạy, cho dù là những người khác chạy hết, hắn cũng vẫn đừng ở địa điểm cũ, chờ ngươi xuất hiện!
- Tên ấy cũng có cá tính đấy chứ!
Nhìn Mạc Âm Dương, đại nghĩ đến việc hắn đã thề độc, có lẽ không dám nói dối trước mặt mình, liền gật gật đầu.
- Vậy Thái uyên lệnh là cái gì?
- Thái uyên lệnh dẫn vào Thái uyên thiên lộ, Thái Uyên thiên là một trong những tiểu thế giới nổi tiếng nhất thời đại thượng cổ!
Mạc Âm Dương nói.