Thông Thiên Đại Thánh
Chương 812 : Mệnh châu đến tay (2)
Ngày đăng: 22:14 19/04/20
- Buông Tinh Thần Lượng Thiên Xích ra, để ta qua!
- Ngươi làm được không?
Chu Báo có chút không tin, nói.
- Đừng nói nhảm nhiều như vậy!
Thanh Linh nói.
- Nếu như ta không làm được thì các ngươi xong đời rồi, không biết đúng không a!
Không bình thường!
Đương nhiên không được bình thường, vốn phong bạo vô hình vô sắc chung quanh đã bắt đầu biến thành màu xanh nhạt rồi, hơn nữa màu xanh nhạt ấy còn có dấu hiệu sâu sắc lên, uy lực tựa hồ tăng lên gấp bội, ẩn ẩn trong gió xanh kia, vậy mà lại là những mảnh vỡ không gian, những mãnh vỡ không gian này, cũng không phải đoạt được không gian xé rách mà bản thân tồn tại sức mạnh Thôn vân thú, không chút ngĩ ngợi, hắn liền mở Lưỡng Giới Phân Cát không gian, quăng Tinh Thần Lượng Thiên Xích ra ngoài.
Thả ra vô số sợi tơ Tinh quang, cuốn lấy hai cự trảo Thôn vân thú, tuy rằng rất bị đứt, nhưng sau khi bị đứt thì vô số sợi tơ tinh quang kết lại rất nhanh, một mực chế trụ hai móng Thôn Vân thú lại, cùng lúc đó, Tinh Thần Lượng Thiên Xích bỗng nhiên phát sáng lên, tán lấy ngân quang, đánh lên trán Thôn vân thú lần nữa, lúc này, so với lần trước thì hung ác hơn, hữu lực hơn!
- Tiểu tử, chú ý, Tinh Thần Lượng Thiên Xích chỉ có thể phát xuất thêm một kích này, thừa cơ hội này, dùng Mã Độc Thung, bức nguyên linh của nó ra, kế tiếp như thế nào thì cũng không cần ta dạy a!
Sóng tinh thần Thanh Linh truyền đến, Tinh Thần Lượng Thiên Xích lại vọt tới Thôn vân thú lần nữa.
- Con mẹ nó, ta vẫn phải ra tay a!
Chu Báo chửi nhỏ một tiếng.
Lại một tiếng lớn vang lên, Tinh Thần Lượng Thiên Xích đánh lên trán Thôn vân thú lần thứ ba, một lúc sau, hào quang Tinh Thần Lượng Thiên Xích liền ảm đạm, nhưng Chu Báo lại thấy rõ ràng, lân phiến màu xanh đậm trên trán Thôn Vân thú đã ngưng tụ thành một mảnh hàn sương màu xanh đậm, thậm chí, còn có thể ấn ấn chứng kiến một vài vết rách, ngay lúc này, Chu Báo khẽ động trong nội tâm, khoát tay, bắn ra một đạo bích sắc hào quang, ở giữa khối lân kia ngược lại là một Mã Độc Thung, cơ hồ không có bất kỳ thứ gì cản trở, Mã Độc Thung liền đâm vào lân phiến, lập tức đau đớn kịch liệt lan khắp toàn thân thôn vân thú, đau nhức, đau nhức cực độ, Mã Độc Thung không giết chết, cũng không tổn thương đến tính mạng, nhưng lại có thể mang đến đau nhức vô cùng.
Thôn vân thú đã sống lâu như vậy, cũng xưng vương xưng bá khối lĩnh vực này tại Thái Uyên Thiên, chưa từng bị đau đớn như vậy, đặc biệt cơn đau nhức này truyền đến từ mệnh châu, làm cho nó khó có thể chịu được, nên biết mệnh châu kia không chí có uy năng cường đại mà còn tương hợp với nguyên linh của nó, loại đau đớn này trực tiếp xảy ra trong nguyên linh, nó như thế nào chịu được, sau khi khóc thét một tiếng, một hạt châu màu xanh đậm bay lên từ đỉnh đầu nó, từng đạo khói xanh toát ra theo hạt châu, vặn vẹo, cuối cùng hóa thành một đạo thanh sắc hư ảnh, hư ảnh này nhỏ hơn nhiều so với thân hình cực lớn của Thôn vân thú, có thể nói là cực nhỏ, so với thân hình Chu Báo cũng không lớn hơn bao nhiêu, nhưng hình dạng lại thập phần rõ ràng, đúng là một phiên bản thu nhỏ của Thôn vân thú!