Thông Thiên Đại Thánh
Chương 816 : Đến truy tung (4)
Ngày đăng: 22:14 19/04/20
Trương Vân Hạo lạnh lùng nói:
- Chúng ta hiện giờ có trách nhiệm nơi thân, nếu có thể thì không nên trêu chọc vẫn tốt hơn, đợi đến khi xong chuyện ở đây, về đến hiện thế, có ân oán gì thì tính sau!
- Vâng, Quận chúa !
Nghe xong Trương Vân Hạo lời của, Thường hữu sứ cũng không dám nhiều lời, chỉ gật đầu đồng ý.
- Lão Thường, không nên bị cừu hận làm mờ mắt, nhiệm vụ của chúng ta mới là hàng đầu!
Nhìn thấy ánh mắt của Thường hữu sứ vẫn có vẻ tức giận, Trương Vân Hạo lại nói hắn một câu.
- Thuộc hạ minh bạch !
Cúi đầu thấp hơn
- Ha ha, xem ra tên này đối với ta quả thật là canh cánh trong lòng a!
Chu Báo cười ha hả trao đổi với Thanh Linh.
- Quận chúa, làm sao bây giờ!
Vách đá dựng đứng ngàn trượng, ngăn không được cường giả, bất quá hiển nhiên ba người này cũng không có ý định bay lên, mà thần sắc ngưng trọng nhìn vách đá dựng đứng này.
- Còn có thể thế nào nữa, trước tiên dẫn hắn xuất hiện đi!
Nói xong, liền liếc mắt ra ý cho Thường hữu sứ một cái, Thường hữu sứ nhận lệnh, từ trong lòng móc ra một sợi hương dây, đầu ngón tay sáng ngời, đốt hương dây này lên, đưa lên trên mặt đá, sau đó ba người nhanh chóng ly khai, đứng sau một khối nham thạch cực lớn cách đó trăm trượng, bình ngai ngưng thần, chú ý lấy động tĩnh bên này.
- Thể hồ hương! ?
Nghe thấy hương vị kì dị này, một cỗ kí ức đã sớm phong bế ở sâu trong óc bỗng nhiên tỉnh dậy, đây là thể hồ hương, năm đó Huyết Vô Nhai đã dùng qua, chẳng lẽ bọn hắn tới đây để bắt yêu thú sao?
Chu Báo khẽ động trong lòng, xem ra trên đường bọn hắn chỉ lo nhìn đường, thiên tài địa bảo đầy đường cũng không thèm liếc đến, lại tới đây đốt lên thể hồ hương, xem ra, chủ ý của bọn hắn chính là yêu thú, so với tất cả thiên tài địa bảo trên đường đều trân quý hơn nhiều a, nhưng mọi chuyện đến cùng thế nào? Còn cần có thời gian để giải đáp.
Thể hồ hương được đốt lên, thời gian trôi qua từng chút một, Chu Báo đã cảm giác được tiếng gió chung quanh có chút không đúng, phải biết rằng, nơi này chính là Thái Uyên Thiên ah, linh khí so với thời đại Thượng Cổ còn nồng đậm hơn nhiều, cách mỗi ngàn năm mới có người đến một lần, ở nơi này, các loại yêu thú, sinh linh kì dị đã dài đến một trình độ không thể tưởng nổi, có trời mới biết bên trong sơn mạch linh khí sung túc này đến cùng có bao nhiêu linh thú? Có trời mới biết thể hồ hương này có thể câu dẫn được bao nhiêu yêu thú?
Những thứ khác không nói, chỉ nói tới những nơi góc khuất chung quanh, trong bụi cỏ chung quanh, đã ẩn ẩn ẻo lả, lạnh rung lên tiếng, đã có tất cả yêu thú lớn nhỏ, hoặc nhiều hoặc ít chạy tới, cũng là Thiên Xà Liễm Tức Thuật của Chu Báo thần kỳ, cả người đều nằm rạp trên mặt đất, trong mắt những yêu thú này, phảng phất như một hòn đá hình người vậy, cũng không quá để ý, tình cảnh của ba người Trương Vân Hạo cũng làm cho Chu Báo cả kinh, chỉ thấy sau khi ba người nấp sau nham thạch, trên người lóe lên kim quang rồi biến mất, một chút khí tức cũng không phóng ra, so với Thiên Xà Liễm Tức Thuật cũng không kém bao nhiêu, hơn nữa càng thần kỳ hơn chính là còn có cả công năng tàng hình nữa.