Thông Thiên Đại Thánh
Chương 834 : Tiến vào mộ địa (3)
Ngày đăng: 22:14 19/04/20
Có môn đạo!
Sương mù dị động khiến Chu Báo thấy được hi vọng, vốn lộn xộn, tràn ngập mặt đất chỗ này, tuy hai mà một, cũng không có bất kỳ điểm gì khác nhau, bên trong sương mù màu đen có dị động, lộ ra một ít linh khí cổ quái, mạch lạc đến.
- Ha ha ha ha ha ha ha, quả là thế, quả là thế, tại đây quả nhiên có cổ quái dùng trận phá trận, dùng trận phá trận a, cũng chỉ có tên gia hỏa thông minh kia mới có thể nghĩ ra như vậy, ha ha ha ha!
Đồng dạng cảm thấy khói đen dị dộng, sóng tinh thần Thanh Linh bắt đầu chuyển động điên cuồng, phảng phất như cười to.
- Tốt, tiểu tử ngươi thật sự quá tốt, tiếp tục, nhanh, nhanh, mau tìm linh khí mạch lạc khói đen này!
- Không được a, lúc này có một loại lực lượng quỷ dị, chỉ sợ Lưỡng Nghi Vi Thần trận của ta không duy trì được lâu!
Mới bắt đầu còn không biết, nhưng sau khi bố trí Lưỡng Nghi Vi Thần trận, Chu Báo liền có thể cảm giác được áp lực rõ ràng sinh ra từ hắc vụ kia, phảng phất như thiên quân áp đỉnh, giống như áp thẳng xuống đỉnh đầu, Lưỡng Nghi Vi Thần trận bị cỗ áp lực cường đại này áp chế hoàn toàn, nếu không phải có Tiên Thiên Nhất mạch linh phù chèo chống thì đã sớm hỏng mất, nhưng thần phù chịu áp lực cường đại như vậy, chỉ sợ cũng không chống đỡ được bao lâu!
- Phải nắm chắc thời gian, tìm kiếm cơ hội phá trận!
Thanh Linh kêu lên.
- Phải tìm được Trận nhãn thì mọi chuyện mới tốt, bằng không thì..
Lời Thanh Linh còn chưa dứt, liền nghe một thanh âm cự đại từ trên chín tầng trời truyền đến.
- Tìm được ngươi rồi, Chu Báo, lá gan của ngươi không nhỏ, vẫn dám hành động một mình, còn dám không che dấu khí tức của mình!
- Đáng chết, là bọn người Diệp Thanh Thiên!
Vừa nghe thanh âm này, Chu Báo rúng động trong nội tâm, mãnh liệt ngẩng đầu lên, phát hiện bên ngoài hắc vụ, giữa thiên địa, toàn bộ bị một tầng huyết quang nhàn nhạt bao phủ, một cỗ lực lượng yêu dị xâm nhập đến.
- Không biết!
Hắc y nhân lắc đầu, ánh mắt dao động nhìn tứ phía.
- Tại đây rất bình thường, không có địa phương gì không đúng.
- Trở về a, hắn đã không còn trong phiến không gian này rồi!
Một thanh âm có chút thở dài vang lên, truyền vào tai hai người.
- Vừa rồi, khói đen kia hẳn là một Kỳ môn trận pháp, ta phong tỏa không gian nhưng chỉ phong tỏa hắc vụ, thoáng cái liền phiêu miểu mịt mù, thời không chuyển đổi vô cùng, tiểu tử này đã trốn đi!
- Làm sao bây giờ?
Diệp Thanh Thiên hỏi.
- Không tìm được hả?
- Không tìm được, hắn đã trốn, không còn ở mảnh không gian này, có tìm cũng chỉ lãng phí thời gian, hơn nữa nếu đụng phải Văn Nhất Đạt thì cũng là một chuyện phiền phức, trong Thái Uyên Thiên có vô số bảo tàng, chúng ta trước tiên lấy đầy đủ chỗ tốt rồi nói sau, đã đến Bảo Sơn thì cũng không thể quay về tay không, nơi này có rất nhiều đồ vật mà hiện thế không có đấy, không thể bỏ qua rồi, về phần tiểu tử kia, chạy được hòa thượng không chạy khỏi miếu, sau khi ra ngoài, chúng ta sẽ tìm hắn tính sổ món nợ này!
- Cũng tốt, đợi đến lúc ra ngoài, chúng ta lại tìm hắn tính sổ!
Diệp Thanh Thiên oán hận nói, trao đổi ánh mắt với Hắc y nhân kia một cái, đồng loạt biến mất.
Lại nói Chu Báo sau khi bị hắc vụ kia cuốn đi, chỉ cảm thấy không gian chung quanh sinh ra một loại chấn động vô cùng có quy luật, loại chấn động này so với những chấn động hắn đã từng nhận thức qua thì bất đồng với nhau.