Thông Thiên Đại Thánh
Chương 858 : Chiến hậu dư ba (3)
Ngày đăng: 22:14 19/04/20
- Nhị thập bát tú các ngươi không đồng đều, lại đã quen tiêu dao, có ai nguyện ý làm đâu?
Bạch Hổ cười nói, bỗng nhiên liếc nhìn Trương Nguyệt Lộc.
- Đúng rồi, khẳng định ngươi rất muốn làm, bất quá thực lực của ngươi quá yếu, hơn nữa lại có huyết hải thâm cừu với người khác, cũng không có ai đồng ý ngươi tiếp nhận vị trí lão thanh trùng!
Trương Nguyệt Lộc lặng lẽ cười cười, nhẹ nhàng đi lòng vòng.
- Nói cách khác, lúc này ngươi đến Tây Bắc, chính là vì gặp Chu Báo, đồng thời thông báo chuyện này hả?
- Đúng vậy, vốn là muốn cho tiểu tử kia một bài học, không thể tưởng được thực lực của hắn quá mạnh mẽ, ta thiếu chút nữa đã bại dưới tay hắn, thật sự có ý tứ, bao nhiêu năm qua không đụng phải một tên như vậy!
- Tiểu Tử này quả thực rất đặc biệt!
Nữ Thổ bức gật gật đầu.
- Yên tâm đi, tuy tiểu tử này còn trẻ tuổi, nhưng làm việc có chừng mực, có ta ở đây, sẽ không xảy ra việc gì lớn!
- Tốt, hai ngày nữa, sẽ đưa Cửu Thiên Nguyên Dương tới!
Bạch Hổ từ trên ghế đứng lên, hướng Nữ Thổ Bức nhẹ gật đầu, hóa thành một đạo bạch quang rời đi!
- Người này, ngược lại là cổ quái.
Vương Xà nhẹ nhàng nói một câu, bất quá, Bạch Hổ đã không có ác ý với Chu Báo, ngược lại muốn cho hắn chỗ tốt lớn như vậy, hắn tự nhiên cũng không cần căng thẳng với Bạch Hổ này.
- Thoạt nhìn, là một tên giảo hoạt!
- Nếu như hắn không giảo hoạt thì cũng không vì Tiên Cung mà bày ra cục diện như vậy tại Bồng Lai Vực.
Tiên Cung Bàn Đà Viện.
Nơi này ẩn trong quần sơn trong một không gian độc lập vẫn tạo cho Chu Báo một loại cảm giác cực kỳ hài hòa. Nhưng chính là loại cảm giác hài hòa này đã ở một trình độ nhất định đã mê hoặc con mắt của hắn. Có người thì có giang hồ, có giang hồ sẽ có phân tranh, điểm này vô luận là ở đâu đều giống nhau. Tuy rằng Tiên Cung chung quy mà nói là một địa phương dữ thế vô tranh. Thế nhưng cũng tồn tại một ít lợi ích chi tranh, chỉ là những lợi ích chi tranh này cùng Chu Báo không có quan hệ gì.
Trên bầu trời xẹt qua một đạo bạch quang, chớp mắt tới gần, thân hình Bạch Hổ đã xuất hiện tại Bàn Đà Viện.
Bàn Đà Viện là tư gia trạch viện của Thanh Lão. Trước đây Chu Báo đi tới Tiên Cung, chỗ đến đều là địa phương xử lý công việc của Tiên Cung, chưa từng đến qua Bàn Đà Viện này.
Viện này nhìn cũng không có gì thu hút. Trên thực tế cũng thực không có địa phương nào thú vị cả. Thế nhưng lại bởi vì người ở khác nhau, do đó mang ý nghĩa đặc thù. Giống như Trung Nam Hải, Nhà Trắngở kiếp trước của Chu Báo a, ở đây mới là chỗ hạch tâm cơ mật chân chính của Tiên Cung. Bạch quang tiêu tán, ánh mắt Bạch Hổ lướt qua, nhìn viện tử có vẻ đơn sơ này, trong mắt hiện lên một tia tiếu ý, nhấc chân liền đi vào trong phòng.
- Người nhìn xem, ngươi nhìn xem, ta nói không sai đi , tên Tiếu Diện Hổ này khẳng định là sẽ đến!
Còn chưa có vào phòng, liền nghe được bên trong truyền đến một trận cười to, thanh âm thật là tuổi trẻ sang sảng, nghe vào trong tai cực kỳ thoải mái.
Thế nhưng thần sắc Bạch Hổ lại trở nên âm trầm:
- Hắc hắc, Trí Cửu, quả nhiên là nơi nào có ngươi, nơi đó sẽ náo nhiệt a. Ngươi sao không chết đi a!
Lời nói không khách khí, hành vi càng không khách khí, sải bước vào phòng, liếc mắt nhìn diện nhân đang ngồi phẩm trà trong phòng, đặt mông ngồi xuống bên canh nói:
- Chu Báo kia có vấn đề!
- Đương nhiên là có vấn đề, bằng không cũng sẽ không bức kẻ nham hiểm như ngươi thành dạng này a!
Trí Cửu là một trung niên văn sĩ hơn ba mươi tuổi, bộ dáng yếu đuối, nét mặt dĩ nhiên còn trát phấn cổ quái, ngón tay thon dài, cầm một cây bạch sắc chiết phiến, che miệng cười nói.