Thông Thiên Đại Thánh
Chương 86 : Chủy hiện (Thượng)
Ngày đăng: 22:02 19/04/20
Tiểu Báo Tử biết rõ, tâm trí của nó đã đang bị Thể Hồ Hương làm ảnh hưởng, nếu không như vậy, thời điểm này, nó đã sớm chui vào trong hang động dười bùn để ẩn nấp rồi.
Hiệu suất của Huyết Vô Nhai rất cao, Tiểu Báo Tử dễ dàng nhìn ra điều này, thực lực hiện giờ Huyết Vô Nhai bày ra, so với lần đầu tiên gặp thiềm thừ thì không thể nào so sánh với nhau, nếu như lúc ấy hắn có thực lực như hiện giờ, thì con yêu thiềm này đã bị hắn bắt được từ sớm.
Chung quanh thân thể, Huyến Diễm Chân Cương lưu động làm sáng ngời cả một vùng, ở trong đêm tối, giống như một cái mặt trời màu đỏ, trong tay hắn không có cầm binh khí, chỉ bằng tay không chiến đấu với yêu thiềm. Truyện Tiên Hiệp Truyện FULL
Tuy thân thể yêu thiềm cực lớn, nhưng vô cùng linh hoạt, đặc biệt là sao khi bị Thể Hồ Hương ảnh hưởng, hoàn toàn lâm vào trạng thái điên cuồng, chiến lực còn mạnh hơn lúc bình thường ba lần, nọc độc trên lưng của nó phun ra liên tục, nọc độc bay đầy trời, trên mặt đất, trên đá, trên vách đá, đều bốc lên từng làn khói dày đặc, phát ra mùi vị vô cùng khó chịu.
Tốc độ của Huyết Vô Nhai rất nhanh, nhưng dù nhanh hơn nữa, cũng không có khả năng né tránh nhiều nọc độc đang bay tới như thế, nhưng hắn không quan tâm, nọc độc chạm vào cương khí của hắn, đều bị nhiệt độ cao làm bốc hơi, căn bản không thể tạo ra chút tổn thương nào cho Huyết Vô Nhai.
Về phần công kích của yêu thiềm, hắn luôn có biện pháp tránh né công kích nguy hiểm, đồng thời thuận tiện lưu lại một miệng vết thương trên người của yêu thiềm.
Yêu thiềm liên tục gào thét, thân hình chấn động, di chuyển trên mặt đất, tuyệt cốc nho nhỏ này dưới uy phong của nó, sinh ra một hồi chấn động, đại địa rung rung, đá trên vách núi liên tục rơi xuống, lập tức, khói bụi bay lên bốn phía.
- Con súc sinh này, không ngờ lại vô dụng như vậy!
Thân hình của Huyết Vô Nhai linh động tránh né công kích của yêu thiềm, khóe miệng xuất hiện một nụ cười lạnh, nói:
- Quả nhiên là súc sinh, chẳng lẽ chỉ bằng bản năng mà nó muốn hạ ta sao? Nếu không phải vì muốn dẫn dụ tên tiểu tử kia ra, ta đã sớm giải quyết ngươi rồi!
- Cơ hội!
Lông mày Tiểu Báo Tử nhíu lại.
Huyết Vô Nhai càng ngày càng gần, hình như toàn bộ lực chú ý đều tập trung lên trên người thiềm thừ trước mặt, hồ đồ không thèm để ý sau lưng có cái gì.
- Ngược lại là làm khó hắn!
Tiểu Báo Tử không chút nghĩ ngợi, đứng dậy, Ô Kim đoản kiếm trong tay xẹt qua không trung một đạo ánh sáng âm u, đánh thẳng vào lưng của Huyết Vô Nhai.
Lúc kiếm quang chớp động, năm đạo diễm quang cũng đánh trúng thiềm thừ, năm đạo hỏa diễm đang thiêu đốt trên người của nó, làm cho thiềm thừ thống khổ kêu lên một tiếng, thân thể đang liều mạng lăn lộn trên mặt đất, lăn qua lăn lại, ý đồ làm giảm bớt thống khổ của mình.
- Tới rồi sao, ta đang chờ ngươi!
Một màn huyết quang xông lên não, Huyết Vô Nhai hít sâu một hơi, cảm thụ được kiếm thế quen thuộc ở sau lưng, khóe miệng xuất hiện một nụ cười lạnh.
Vọt người, xuất kiếm, động tác liên tục, hắn sử dụng chính là kiếm chiêu quen thuộc mà Huyết Vô Nhai đã dạy cho hắn, hiện tại đây chính là một kích mạnh nhất của hắn.