Thông Thiên Đại Thánh

Chương 891 : Ô Kim Luyện Long Lô (1)

Ngày đăng: 22:15 19/04/20




Chu Báo thất kinh, vận khỏi lực lượng toàn thân, muốn giãy khỏi đại thủ vô hình này. Thế nhưng đại thủ kia như kìm sắt, không chút nào sứt mẻ.



- Tiểu tử này thực lực không được, không có khả năng là hắn!



- Đi ngươi!



Lời này, khiến Chu Báo triệt để nổi giận, mi tâm chợt lóe, một đạo kiếm khí hắc hồng giao nhau bắn ra, hung hăng đánh vào lực lượng vô hình đang trói buộc hắn.



Xoát!



- A? Ngược lại có bản lĩnh!



Lưỡng Nghi Thông Thiên Kiếm khí kích trên lực lượng vô hình. Đại thủ vô hình kia ngừng một chút, chợt buông ra.



- Thế nhưng chỉ dựa vào bản lĩnh này, tựa hồ không có cách nào đạt được đại đạo bổn nguyên. Còn có, Tiểu Hoa Nhi, ngươi từ đâu tìm được một cụ thân thể vừa nát lại xấu thế này? Xem ra thẩm mỹ quan của ngươi vẫn là như trước kém một ít a!



- Được rồi, nhiều lời vô ích, biến hóa được là tốt rồi. Hiện thân đi sao! Ngươi nghĩ rằng ta đến sào huyệt của ngươi chỉ để nghe mấy lời xú uế này sao?



- Không muốn hay nhất, ở đây cũng không hoan nghênh ngươi!



Một điểm lam quang trong suốt xẹt qua, đem không gian này chiếu rọi giống như ban ngày. Thế nhưng hoàn cảnh vẫn trống trải như cũ, không hề trang trí chút nào. Chu Báo thật sự là không nghĩ ra, ở đây dĩ nhiên là nơi ở của sinh linh cường đại.



Lúc lam sắc quang mang hiện lên, một đạo thân ảnh thật lớn xuất hiện trước mặt hai người, thân cao gần hai trượng. Thân thể dài rộng, mặc một kiện lam sắc trường sam, nhìn thập phần cường tráng. Thế nhưng lại khiến người ta có một loại cảm giác quái dị. Dáng dấp tai to mặt lớn kia so với thanh hiện tại càng thêm bất kham.



Chỉ là, từ trên dưới toàn thân hắn, đều lộ ra một cổ khí tức rất cường đại, đó là điều làm Chu Báo cảm giác được trong lòng run sợ.



Lúc hán tử kia xuất hiện, cũng không có nhìn Chu Báo nhiều, chỉ là chăm chú vào trên người Thanh Linh nhìn một hồi, sau đó cười:




Thanh Linh liếc mắt nhìn hắn:



- Kình Ngư đối với loại chuyện này không có hứng thú. Cho dù là nguyên của hắn bị ngươi nắm giữ, cũng sẽ không làm gì ngươi. Mấy tên kia là chịu không được một chút thiệt thòi. Bọn chúng sẽ giết ngươi trước. Phải biết rằng, hiện tại đại đạo bổn nguyên còn chưa thành thục. Ngươi đối với nguyên linh của chúng thương tổn có hạn. Thế nhưng một ngày đợi được đại đạo bổn nguyên trong tay ngươi thành thục. Bọn chúng để nguyên linh đặt vào trong tay ngươi, tương đương để ngươi nắm thóp. Ngươi cho là bọn chúng sẽ chờ thực lực của ngươi hoàn toàn cường đại mới giết ngươi sao? Không, bọn chúng cũng sẽ không quản đại đạo bổn nguyên là cái rắm gì. Bọn chúng sẽ giết ngươi trước, sau đó ăn ngươi!



- Ăn ta?



Chu Báo quát:



- Ngươi đang nói giỡn hay sao?



- Ngươi thấy ta giống nói giỡn sao? Bọn họ đều là Yêu tộc. Bọn họ muốn ăn ngươi dễ như trở bàn tay!



Thanh Linh liếc hắn một cái, cười nói:



- Thịt người kỳ thực ăn cũng ngon, đặc biệt người như ngươi, da mịn thịt mềm, thân thể tràn ngập lực lượng, cắn một miếng rất có sức lực.



- Mịa nó!



Chu Báo chửi nhỏ một tiếng:



- Vậy ngươi còn để cho ta tới tìm bọn họ, có phải là muốn ta chết sớm một chút?



- Vậy cũng không phải. Ta chỉ cho ngươi tìm đến Kình Ngư thôi. Nếu có biện pháp thuyết phục Kình Ngư mà nói, ngươi liền thành công được một nửa.



- Thế nào, lẽ nào Kình Ngư là đầu sỏ của bọn hắn?