Thông Thiên Đại Thánh
Chương 922 : Thành ý của Thái Tử điện hạ (2)
Ngày đăng: 22:15 19/04/20
- Hắc hắc, nhiều kiện bảo thạch như vậy dĩ nhiên ngay cả một kiện linh thạch cũng không có, bên trong nhiều dược liệu như vậy, đối với phàm nhân đều là đại bổ, thế nhưng đối với tu luyện võ học tác dụng cũng không lớn, Thái Tử này thật có tâm đấy!
Chu Báo hắc hắc cười lạnh, Nhân Chân Thố đoán không ra dụng tâm của Thái Tử này, thế nhưng Chu Báo từ trong phong mật thư kèm theo lại hiểu được ý tứ của vị Thái Tử điện hạ này.
- Thật đúng là một kẻ không có dã tâm, bất quá cũng được cho là một người hiện thực. Mấy thứ này tuy rằng đối với ta vô dụng, thế nhưng đối với Võ Dương Lĩnh xây dựng cũng có trọng dụng. Hiện tại Võ Dương Lĩnh sơ kiến, căn bản là cần dùng. Đã có chuyện tốt như vậy, ta đây đương nhiên từ chối thì bất kính!
Trong lòng Chu Báo hạ quyết tâm, đối với Nhân Chân Thố gật đầu.
- Không sai, ngươi nói có đạo lý, ý tứ của hắn, trong phong thư này đã viết rõ, do đó, không cần quá mức lo lắng dụng ý của hắn. Giang Hiểu, Vương Thành, Nhân Chân Thố, các ngươi ba người phụ trách dựa theo danh mục quà tặng đem vật phẩm ở đây nhập khố là được. Cần dùng thì dùng, cần tiêu thì tiêu, không nên tiếc rẻ. Tiền chính là để tiêu, hiểu chưa?
- Dạ, đại nhân, thuộc hạ minh bạch!
Ba người nhất tề nói, chỉ có Chu Sẹo vẫn đứng ở đó, đôi mắt trông mong nhìn Chu Báo.
- Nhìn cái gì vậy, hai năm này ngươi tham ô chẳng lẽ còn thiếu tiền sao?
Liếc mắt nhìn Chu Sẹo:
- Ngươi nhìn ngươi xem, tu vi đến Thất phẩm liền trì trệ không tiến. Đã bao lâu rồi vẫn là một chút tiến bộ cũng không có. Ta lại cho ngươi ba năm thời gian, nếu như trong ba năm ngươi vẫn không đột phá bát phẩm, Thuần Dương pháp khí liền đừng nghĩ nữa!
Một đầu Ngân Lang cao to ngoan ngoãn đi theo phía sau hắn, thường thường phát ra một hai tiếng kêu trầm thấp.
- Tiểu Độc a, đã đi thật lâu, vẫn chưa đến sao?
- Hô, hô, hô, cũng nhanh, sắp đến, đến, đến!
Tiểu Độc hô vài tiếng, dĩ nhiên miệng phun tiếng người, tuy rằng nói còn chưa được lưu loát, nhưng nếu để người bên ngoài nghe thấy, nhất định kinh ngạc đến ngây người. Yêu thú miệng nói tiếng người là cái khái niệm gì? Yêu và yêu thú là khác nhau.
Như một ít yêu quái, yêu thú ở ngoài Thất Thần Vực, sinh ra đã có thể nói tiếng người, đó là bởi vì phụ mẫu của chúng, vài đời, thậm chí hơn mười đời đều là yêu quái thành khí hầu, do đó, lúc bọn chúng sinh ra không chỉ có thể nói tiếng người, hơn nữa dáng dấp cùng con người không khác nhau lắm. Thế nhưng Tiểu Độc lại không giống. Trong cơ thể nó chỉ có một tia huyết mạch của Thượng Cổ yêu thú, còn là thập phần mỏng. Hơn mười đời đều tại Mãng Thương sơn pha trộn. Kỳ thực cùng dã lang bình thường khác nhau cũng không lớn. Có thể nói hoàn toàn là một lần nữa tu luyện mà ra. Yêu thú như vậy nói chung chỉ có đột phá Thông Huyền bí cảnh, thành tựu Tán Tiên vị mới có thể nói tiếng người. Mà muốn hóa thành hình người thì càng thêm gian nan, phải trải qua lôi kiếp tẩy thân, thành tựu Chân Tiên vị, mới có năng lực hóa thành hình người. Thế nhưng Tiểu Độc này, thực lực bất quá tại phàm gian đã có thể nói tiếng người, thực khiến kẻ khác kinh ngạc.
- Là ở đây sao?
Chu Báo bỗng nhiên dừng lại, ở phía trước hắn là một hạp cốc thật lớn bị tuyết đọng vùi lấp, đi tới phụ cận chỉ thấy hạp cốc này sâu tới nghìn trượng. Trong cốc yên vụ lượn lờ, nhưng không cách nào ngăn trở một đôi mắt thần diệu của Chu Báo.
Ánh mắt thấu thẳng xuống phía dưới, đem tình hình trong cốc nhìn ra rõ ràng.
Hạp cốc này cùng đông đảo hạp cốc ở Tây Bắc cũng không có gì khác biệt quá lớn. Hoang vu, vắng vẻ là đặc tính chung của chúng. Khác nhau duy nhất chỉ là dưới đáy hạp cốc này, có một miệng giếng. Đúng, một miệng giếng, hoàn toàn do sức người đánh ra. Một miệng giếng khô cạn không biết bao nhiêu năm. Tại địa phương này, xuất hiện một miệng giếng như vậy, khẳng định là không bình thường. Do đó Tiểu Độc mới có thể thông tri cho Chu Báo.