Thông Thiên Đại Thánh

Chương 982 : Đào ly (1)

Ngày đăng: 22:16 19/04/20




- Ách, aaaa!



Đột nhiên nhận phải đau đớn không thể tưởng tượng nổi như thế, cho nên Lam Thủy Nhi đáng thương căn bản không có chút chuẩn bị tâm lý, thoáng cái hét lên, chấn động pháp lực của Chu Báo cũng bắt đầu trở nên rối loạn, kiện áo choàng màu xanh da trời cũng phồng lên, toàn thân bắt đầu run rẩy mãnh liệt.



Nàng chưa từng trải qua đau đớn như vậy, loại đau đớn này truyền khắp linh hồn, thời điểm lần thứ nhất nàng độ kiếp thiếu chút nữa thất bại cũng không cảm thụ đau đớn như vậy, ngẩng cao thét lên một tiếng thê lương, nước mắt cũng nhịn không được chảy xuống.



- Cơ hội tốt!



Chu Báo chứng kiến trạng thái Lam Thủy Nhi, mừng rỡ trong lòng, liền muốn vận khởi Lưỡng Nghi Thông Thiên Kiếm, một kiếm giải quyết gia hỏa này.



Nhưng sự tình ngoài ý muốn lại xảy ra một lần nữa, Lam Thủy Nhi kia hét lên một tiếng, thời điểm Chu Báo chuẩn bị phát động ra Lưỡng Nghi Thông Thiên Kiếm, thân hình Lam Thủy Nhi thậm chí như bong bóng tản ra, biến mất vô ảnh vô tung.



Độn pháp! Thủy độn chi pháp!



Lam Thủy Nhi này là yêu quái trong nước, lại là tứ kiếp Chân Tiên, tự nhiên tinh thông thủy độn chi pháp, thoáng cái bị Chu Báo đánh cho trở tay không kịp, thiếu chút nữa đau chết tươi, nhưng trong lúc thống khổ vẫn còn bảo trì được một ít thanh minh, nghĩ đến Chu Báo còn kiếm khí kia có thể diệt sát mình, không chút nghĩ ngợi, nàng liền thi triển Thủy độn chi pháp ly khai, bằng không thì bị Chu Báo diệt sát trong đau đớn vô biên, cái kia thật có thể tính không ra rồi.



Nàng vừa ly khai, áp lực của Chu Báo giảm nhiều, bất quá hắn cũng biết, Đảo mã độc thung của mình chỉ làm Lam Thủy Nhi đau đớn tối đa một canh giờ mà thôi, sau một canh giờ, nếu nàng ta trả thù, đến lúc đó, nàng ta toàn tâm toàn ý báo thù thì cũng sẽ không dễ dàng đối phó như hiện tại rồi.



Một người hắn còn không sợ, nhưng trên Liêu nha đảo kia còn có nhiều người như vậy, nếu tất cả đều chết ở chỗ này, trở về một mình cũng không tốt lắm.
- Cút ngay!



Đúng lúc này, Đỗ Đại Ma Tướng không hề khách khí với bọn hắn, chỉ lạnh lùng quát to một tiếng, cương khí cường đại bạo lên, chấn khai người ngăn cản phía trước.



- Ngươi!



Nhìn Đỗ Đại Ma Tướng vô lễ như thế, thần sắc vài tên kim y nhân chạy tới cũng đồng dạng đều biến thành khó coi, vọt tới trước mặt Đỗ Đại Ma Tướng, muốn tìm hắn lý luận, nhưng mấy đạo nhân ảnh khác cũng vọt lên, bọn hắn chỉ có năm người, căn bản không thể ngăn đón, Đỗ Đại Ma Tướng lạnh nhạt quét mắt một vòng, chứng kiến tất cả mọi người lên đây, liền đỡ Chu Báo ngồi xuống một cái ghế trên bong thuyền, quay qua nói với một gã kim y nhân đang tức giận.



- Đây là một bẫy rập, nhanh ly khai khỏi đây!



Nghe nói là một cái bẫy, thần sắc vài tên kim y nhân liền thay đổi.



- Phi Châu còn chưa được tu sửa tốt, chúng ta cần có thời gian.



- Chúng ta không có thời gian rồi, có lễ cấm chế chung quanh đã phát động ra!



Thần sắc Chu Báo ngồi trên ghế càng thêm hôi bại khó coi.