Thứ Nữ Công Lược

Chương 9 : Thử

Ngày đăng: 17:14 30/04/20


Thập Nhất Nương thay đổi xiêm y xong thì đi ra, San Hô ở bên chỗ đại

thái thái đã đến đây, đang cùng Hổ Phách nói chuyện. Thấy Thập Nhất

Nương đến, San Hô tiến lên hành lễ, cười nói:” Thập nhất tiểu thư, nô tì đến cầu ngài một cái ân điển.”



Đã đến cầu người, thì trong lòng đều đã cân nhắc một phen, có bốn, năm phần nắm chắc mới có thể mở miệng.



Thập Nhất Nương xem nàng mi mắt mang theo ý cười, nên việc nàng cầu

khẳng định là chuyện dễ dàng, liền cười nói: “San Hô tỷ tỷ có việc gì cứ trực tiếp nói!”



San Hô liền liếc mắt nhìn Hổ Phách một cái, cười nói: “Ngài cũng

biết, Hổ Phách vốn quản lý xiêm y trang sức trong phòng đại thái thái,

hiện giờ phải đến phòng ngài, nguyên lai mọi việc của nàng là ta tiếp

tay.” Nói xong, trên mặt lộ ra vài phần đỏ ửng,” Tráp của Đại thái thái

có vài món nạm tơ vàng bị lung lay, mấy tiểu nha hoàn lấy ra xem, nhưng

không thể để nguyên trở lại…… Muốn nhờ Hổ Phách đi qua nhìn xem.”



Là chính nàng tò mò, lấy ra xem không thể để lại như cũ đi!



Thập Nhất Nương khóe miệng mỉm cười: “Ngươi cùng Hổ Phách là tỉ muội

cùng phòng, cùng Đông Thanh cũng thân thiết, có việc gì, chỉ cần bảo các nàng đi hỗ trợ, không cần khách khí như vậy.”



San Hô nghe xong sắc mặt lộ vẻ vui mừng, cao hứng hành lễ với Thập Nhất Nương, rồi lôi kéo Hổ Phách ra cửa.



Bên ngoài, trời xanh mây trắng, cây hoàng dương to bằng bắp tay người lẳng lặng đứng.



Hổ Phách không khỏi thở dài một hơi.



“Mới đến đây không được một ngày, liền bắt đầu than ngắn thở dài!”

San Hô trêu ghẹo,” Như thế nào? Nghĩ muốn về phòng đại thái thái?”



Hổ Phách cười mà không đáp, chính là thân thiết khéo cánh tay San Hô: “Đa tạ tỷ tỷ tới đúng lúc. Bằng không, thật không biết nên như thế nào

cho tốt?”



” Có cái gì khó?” San Hô cười nói,” Ý ngươi bất quá là tìm cái cớ

tránh đi, để cho chủ tớ các nàng có thể nói vài câu cần nói. Dù cho ta

không đến, ngươi sẽ tìm cái cớ khác cũng giống nhau thôi. Có cái gì khó? Còn phải vất vả dặn ta nhất định đến kêu ngươi đi ra ngoài! Đây là ý

tốt của người, để cho các nàng biết thì đã làm sao!”



Hổ Phách nhẹ nhàng thở dài một hơi:” Ta dù sao cũng là người giữa

đường bị cắm vào. Không thể so với Đông Thanh tỷ tỷ cùng Tân Cúc tỷ tỷ,

là lúc thập nhất tiểu thư bị bệnh tận trung hầu hạ. Có một số việc, còn

cần có nhiều thời gian mới tốt!”



San Hô không cho là đúng, vì vậy nghe xong liền ” khúc khích” cười:

“Ngươi nha, thật đúng là bảo hộ chủ tận tâm. Ta thật không biết nói cái
không phải đưa người đến đơn giản như vậy. Nghĩ đến hình dáng tuổi tác

của Hổ Phách……



Đông Thanh trong lòng còn có mấy phần bực bội.



Nàng hướng Thập Nhất Nương cam đoan:” Nô tì nhất định đem việc này hỏi thăm rõ ràng.”



Nghe giọng điệu chém đinh chặt sắt của Đông Thanh, Thập Nhất Nương đã biết Đông Thanh hiểu lầm.



Dù nàng rất muốn nghe tin tức, nhưng lại càng sợ đả thảo kinh xà hơn.



” Việc này, có thể làm thì làm, không thể làm, thì cũng không cầnmiễn cưỡng.” Thập Nhất Nương tận lực làm cho thần thái có vẻ thoải mái,” Để

cho người khác biết, thì sẽ không tốt.”



Đông Thanh ba năm nay ở bên người Thập Nhất Nương, như thế nào không biết tình cảnh gian nan của nàng.



” Tiểu thư yên tâm, không có ai biết được.”



Thập Nhất Nương biết Đông Thanh luôn luôn thận trọng, lại thấy, nếu

việc đều đã phân phó đi xuống, có thể thành hay không thành, chính là

thiên ý, nên tinh thần khẩn trương cũng hơi thả lỏng. Cười nói:” Nếu

ngày mai để cho Hổ Phách đón gió tẩy trần, hãy lấy mười lượng bạc đưa

đến phòng bếp, làm cho các nàng giúp đỡ đặt mua một bàn.”



Đông Thanh ứng” Dạ”.



Tân Cúc cười nói: ” Tiểu thư hồ đồ. Đông Thanh tỷ tỷ đã giao chìa

khóa rồi, chẳng lẽ bảo nàng đưa tiền của chính mình. Cho dù Đông Thanh

tỷ nguyện ý, trong túi không tiền, cũng lấy không ra được a!”



Thập Nhất Nương thật quên mất việc này, nên không khỏi a a cười rộ lên.



******



Buổi tối, đợi Hổ Phách trở về, Thập Nhất Nương liền đem việc tổ chức

tiệc nói cùng nàng:”…… Cũng là muốn nương cơ hội này cho ngươi cùng tỉ

muội trong phòng chính thức nhận diện.”



Kinh ngạc ngắn ngủi qua đi, nàng rất nhanh cười hướng Thập Nhất Nương nói cám ơn, đáy mắt đã không thể che dấu bất an.



Thập Nhất Nương thấy rõ ràng.



Chân mày cau lại nhưng không dễ nhận ra.