Thứ Nữ Công Lược

Chương 113 : Thương lượng (Trung)

Ngày đăng: 17:16 30/04/20


Thập Nhất Nương nghe Tam phu nhân nói cùng với nàng kết phường làm

kinh doanh, thì lộ ra kinh ngạc:”Việc kinh doanh gì? Lại kiếm nhiều tiền như vậy?”



Tam phu nhân thần bí cười nói:” Ngươi đến lúc đó sẽ biết.”



Thập Nhất Nương thấy nàng không muốn lộ ra tiếng gió, liền làm ra một bộ rất là buồn rầu: “Nhưng không có tiền vốn a!”



“Như thế nào không tiền vốn!” ánh mắt Tam phu nhân lóe ra,” Không phải nói có hai vạn lượng bạc của hồi môn sao?”



Thập Nhất Nương thở dài:” Mẫu thân nói ta tuổi còn nhỏ, dùng không

nhiều tiền như vậy. Đều đổi thành điền trang, nhà, trang sức.”



Tam phu nhân cười nói:”Chuyện này có gì khó. Đem trang sức mang đến tiệm cầm đồ, đợi buôn bán có lời liền chuộc trở về là được.”



Thập Nhất Nương không khỏi cười lạnh trong lòng.



Nếu chính mình thật sự là Tiểu cô nương mười bốn tuổi cần dùng tiền,

khó mà bảo toàn không nhảy vào bẫy này! “Chuyện này cũng không được tốt

đi!” ánh mắt Thập Nhất Nương trừng lớn, giống như cho tới bây giờ không

có nghe nói qua loại chuyện này,” Nếu để cho người khác biết, còn tưởng

rằng Hầu Gia hà khắc chúng ta…”



“Ngươi không nói, ta không nói, thì ai biết?”



Thập Nhất Nương nghe âm thầm cười.



Thực là nếu thành công, chỉ sợ đến lúc đó ngươi nói ra chính là Cam thị ngươi!



Nàng không khỏi đề cao cảnh giác.



Tam phu nhân, dáng điệu thực vội vàng. Mình có thể để cho người ta

lưu ý đến cũng chỉ là cái danh hiệu ” Vĩnh Bình Hầu phu nhân”, chẳng lẽ

việc này cùng Từ Lệnh Nghi có quan hệ lớn lao?



” Tam tẩu cũng cần cho ta thời gian suy nghĩ!” Nàng toát ra vẻ kích động, thất thố.



Tam phu nhân nghĩ chắc nàng cho tới bây giờ không có trải qua loại

chuyện này, không có chủ ý cũng là lẽ thường. Cười nói: “Vậy ngươi cần

phải trả lên ta nhanh lên. Ta chính là chờ đòi tiền dùng. Ngươi nếu

không có ý tứ này, ta đành phải đi tìm Ngũ đệ muội. Phải biết rằng, qua

lần này sẽ không có lần sau.”



Thập Nhất Nương hoảng hốt kích động gật đầu:” Ta biết.” Ngẩng đầu

đánh giá Thu Lăng. Phát hiện nàng vẫn cúi đầu buông mắt. Trong lòng nàng khẽ động. Nghĩ đến lúc Tam phu nhân lấy cớ “Cầm tinh không hợp” khiến

Đông Thanh lảnh tránh, Thu Lăng cũng là bộ dáng như thế.


nhân.” Trước kia nhìn thấy ở trong sách, cũng không biết có làm thành

công hay không?”



Thái phu nhân nhưng rất duy trì:” Tốt a! Về sau chúng ta sẽ không đi

bên ngoài mua, trực tiếp hướng Thập Nhất Nương lấy là được.” Giọng điệu

mang theo chút nịch yêu, thấy ra, chính là đem này trở thành ham mê của

Thập Nhất Nương thôi.



Có thể được như vậy, Thập Nhất Nương thực đã rất cảm kích. Ngũ phu nhân nghe xong lập tức reo lên:” Ta đến hỗ trợ Tứ tẩu.”



“Ngươi a, cố gắng giữ tốt mình chính là hỗ trợ.” Thái phu nhân cười vỗ vỗ tay Ngũ phu nhân.



Trinh tỷ nhi nhỏ giọng hỏi Thập Nhất Nương: “Cùng Nhị bá mẫu giống

nhau, tự mình làm huân hương sao?” Thập Nhất Nương thật không biết Nhị

phu nhân làm huân hương, cười nói:” Thật vậy chăng? Nhị tẩu còn có thể

làm huân hương?”



Trinh tỷ nhi gật đầu:” Nhà của chúng ta lúc qua năm hay dùng huân

hương Nhị bá mẫu làm.” Thập Nhất Nương đầu óc bay chuyển nhanh.



Như thế nào đem tôn đại phật này quên mất. Ngày nào đó trao đổi thật

tốt cùng Nhị phu nhân, nói không chừng nàng nơi đó có công nghệ thập

phần thành thục để đồ vật này nọ



La Chấn Hưng cùng Đại phu nhân, đúng hẹn mà đến, Thập Nhất Nương đã

hướng thái phu nhân nói qua việc này, đi cấp thái phu nhân vấn an sau,

bọn họ liền ngồi ở thính đường đợi Lô Vĩnh Quý.



Chính trưa quá hai khắc, Đào mama dẫn Lô Vĩnh Quý tiến vào. Hắn nhìn

qua là trung nam tử ba mươi bốn, ba mươi năm tuổi, làn da đen, ánh mắt

sáng ngời, cử chỉ trầm ổn. Thập Nhất Nương vừa thấy liền tâm sinh hảo

cảm.



Cấp mọi người hành quá lễ, hắn giải thích nói:” Chúng ta ở tây đại

môn có cái cửa hàng thuốc, tháng bảy tháng tám đúng là lúc thu dược

liệu, cho nên chưa kịp chạy về đây.”



La Chấn Hưng cùng Thập Nhất Nương hai mặt nhìn nhau, cũng không biết

Nguyên Nương còn có cái cửa hàng thuốc. Lô Vĩnh Quý nhìn thấy ánh mắt

hơi trầm xuống, đem một cái lam bố gánh nặng mang đến cấp Thập Nhất

Nương:” Đây là ta mười năm nay giúp đỡ Đại tiểu thư, quản sổ sách sản

nghiệp.” Hổ Phách đi nhận. Lô Vĩnh Quý kia vội thấp giọng dặn bảo một

câu” Rất nặng, cô nương cẩn thận đó”. Hổ Phách nghe mỉm cười:” Đa tạ Lô

quản sự.” Quả thực dùng sức ôm gánh nặng kia, sau đó đặt ở trên bàn

vuông chính giữa La Chấn Hưng cùng Thập Nhất Nương.