Thứ Nữ Công Lược
Chương 150 : Hàng xóm
Ngày đăng: 17:16 30/04/20
Thập Nhất Nương khóe mắt lướt một chút vòng đeo tay trân châu trên
tay Trinh tỷ nhi, chỉ cảm thấy trong lòng chua xót, lại nhìn Trinh tỷ
nhi mặt hồng nghiêm chỉnh nhìn mình, ánh mắt mang theo một chút sợ hãi,
đáng yêu làm cho người ta đau lòng, trong lòng lại mềm mại, bước lên
phía trước nắm tay Trinh tỷ nhi:” Rất được!” Trinh tỷ nhi mím miệng
cười, thần sắc so với vừa rồi lơi lỏng rất nhiều.”Bất quá, châu hoa này
bình thường quá. Chỗ ta có trâm vàng kim cúc hoa, đợi lát nữa tìm ra cho ngươi cài.”
Trinh tỷ nhi nhìn thái phu nhân. Thái phu nhân hơi nắm tay nói:” Nếu
là mẫu thân ngươi thưởng cho ngươi, ngươi nhận là được.” Trinh tỷ nhi
thấp giọng hướng Thập Nhất Nương nói cám ơn, dáng vẻ có chút xấu hổ.
Truân ca nhìn thấy kêu Trinh tỷ nhi:”…… Muốn đi sao?” Thập Nhất Nương cười cúi thắt lưng sờ đầu của hắn:” Ta cùng tỷ tỷ có việc, ngươi ở cùng tổ mẫu.” Truân ca ở một bên chu miệng:” Ta cũng muốn đi!”
” Lần sau mang ngươi đi.” Thập Nhất Nương cười hành lễ với thái phu
nhân, lôi kéo Trinh tỷ nhi đi đến phòng mình, tìm cây trâm vàng kim cúc
hoa to bằng cái chén rượu cho nàng đeo, cả người sáng ngời lên không ít.
Thập Nhất Nương lúc này mới phát hiện Trinh tỷ nhi không có xỏ lỗ
tai. Cười nói:” Qua mồng tám tháng chạp thì xỏ lỗ tai đi!” Lại đeo một
đôi bông tai vàng nho nhỏ vào,” Nhiều nhất một tháng là có thể đeo được. Đến ngày xuân chúng ta đi đạp thanh, có thể đeo bông tai.” Trinh tỷ
nhi mặt đỏ hồng, thì thào không biết nói cái gì cho phải. Thập Nhất
Nương kéo nàng đi gian phía đông.
“Đợi lát nữa chúng ta ở tại nơi này chiêu đãi Lâm phu nhân. Ngươi đến lúc đó chỉ cần đi theo bên người ta, nhìn xem người lớn chúng ta nói
chuyện, lúc Tuệ tỷ nhi nhàm chán thì hướng nàng cười cười. Có cơ hội thì nói hai câu cũng được, nhưng không cần trong lúc người lớn nói chuyện
thì xen miệng vào.”
Trinh tỷ nhi trịnh trọng gật đầu:” Ta nhớ kỹ!”
“Lúc nói chuyện phải kiểm tra xem đối phương có cảm thấy hứng thú với lời nói của mình hay không. Không cần chỉ lo mình nói. Như vậy người
khác mới có hứng thú tiếp tục nói tiếp……” Thập Nhất Nương nói vài chuyện vụn vặt tiểu tiết cho nàng nghe, thì Tú Lan tiến vào:” Phu nhân, xe
ngựa Lâm phủ đã đến cổng đại môn.” Thập Nhất Nương mang theo Trinh tỷ
nhi ở chính sảnh nghênh đón.
Lâm phu nhân cùng Lâm Đại phu nhân, mang theo một tiểu cô nương giống như Trinh tỷ nhi. Tiểu áo đỏ thẫm viền tơ nhiều màu, duệ quần màu lam, khuôn mặt tuyết trắng nhỏ nhắn căng thẳng gắt gao, khóe mắt mi sao đều
mang theo nghiêm nghị, có thể thấy ra, không phải thật cao hứng.
Đoán chắc đây là Lâm gia Tuệ tỷ nhi. Thập Nhất Nương nhìn Trinh tỷ
nhi liếc mắt một cái. Trinh tỷ nhi biểu tình kinh ngạc, giống như bị bộ
Trinh tỷ nhi ngẫm lại, cười nói:” Tỷ tỷ nói có lý. Ta đến cho tới bây giờ không có hướng mặt này suy nghĩ.” Trên thực tế là bởi vì Truân ca
đi theo bên người mình, nàng không dám đến hoa viên đi. Nếu có cái ngộ
nhỡ, chỉ sợ mình cùng Văn di nương đều sống không được! Tuệ tỷ nhi liền
cười nói:” Nếu không, ngươi ngày mai đến nhà của chúng ta chơi đi? Ta
một người trụ một cái sân, thực trống trải, ngươi có thể đến luyện
cầm.” Trinh tỷ hơi có chút tâm động.
Nàng lớn như vậy, trong trí nhớ chỉ có một lần ra cửa – lúc chín tuổi đi theo thái phu nhân đi hộ quốc tự dâng hương. Nhưng nghĩ đến Truân
ca…… Lòng của nàng lại nghiêm túc. Uyển chuyển cự tuyệt nói:” Chuyện này cần mẫu thân đồng ý mới được!”
Tuệ tỷ nhi liền hướng tới nàng nháy mắt:” Ngươi chờ xem ta!” Trinh
tỷ nhi kinh hãi, sợ nàng nói ra cái gì khiến cho Thập Nhất Nương hiểu
lầm, đang muốn nói cái gì, Tuệ tỷ nhi đã nói:” Ngươi yên tâm, ta biết
nàng là kế mẫu của ngươi, sẽ không làm cho ngươi khó xử. Ta ngày mai cho ngươi đưa thiếp mời, nàng nể mặt mũi, nhất định sẽ đồng ý cho ngươi đi
nhà của chúng ta chơi. Nàng đối với ta tốt lắm.” Trinh tỷ nhi vội nói:” Ngươi đừng khó xử nàng.”
Tuệ tỷ nhi nghe xong mở to ánh mắt, cảm thấy Trinh tỷ nhi đáy lòng
thiện lương, thập phần đáng thương—- kế mẫu dù sao, dù sao cũng không
phải mẹ đẻ. Nàng mặc dù thẳng thắn, cũng là sinh ở nhà công khanh, biết
nặng nhẹ.
” Ngươi yên tâm đi!” Tuệ tỷ nhi cười nói:” Ta sẽ không làm cho ngươi
khó xử.” Trong lòng lại cảm thấy Trinh tỷ nhi là người chân chính đôn
hậu, so với người bên người mình tốt hơn nhiều lắm.
Đại nhân cùng tiểu hài tử mỗi bên mỗi nói, đi đến chỗ thái phu nhân
nơi đó. Truân ca nhìn đến Tuệ tỷ nhi thì mở to ánh mắt, tò mò nhìn
nàng.
Mọi người hành lễ gặp mặt, ăn cơm xong, thái phu nhân chiêu đãi Lâm
phu nhân ở noãn các chỗ mình nghỉ ngơi, Thập Nhất Nương cùng Lâm Đại phu nhân, mang theo hai cái Tiểu cô nương muốn đi chỗ Thập Nhất Nương ở.
Truân ca lôi kéo góc áo Trinh tỷ nhi không buông, thái phu nhân nhẹ
giọng khuyên vài câu nhưng một chút hiệu quả cũng không có. Có mặt người Lâm gia, tự nhiên không tiện giáo huấn đứa nhỏ, Thập Nhất Nương cười
nói:” Cho hắn theo chúng ta đi thôi, ngài cũng có thể nghỉ ngơi.”
Thái phu nhân bất đắc dĩ đáp ứng, rồi kêu tất cả những nô tỳ ở trước mặt đều cùng đi qua hầu hạ Truân ca.