Thứ Nữ Công Lược
Chương 159 : Mời (hạ)
Ngày đăng: 17:16 30/04/20
Trinh tỷ nhi cười dịu dàng mà đứng trước mặt Thập Nhất Nương, hai gò
má trắng nõn đỏ bừng, tiếng nói vẫn bình tĩnh, nhưng khó dấu nét mặt
hưng phấn: “… Làm hoa lụa tơ màu xanh lá cột trên cây sồi xanh, có đủ
hình dạng hoa lụa nhưng tất cả không có cùng một mùi thơm. Nếu không xem xét, còn tưởng rằng bách hoa nương nương hạ phàm trần, làm cho nhà các
nàng trong vòng một đêm toàn bộ đều nở hoa.” Nói xong, nhấp miệng cười.
“Là chủ ý của Tuệ tỷ nhi?” Thập Nhất Nương dùng khăn tay lột một trái quýt đưa cho nàng, “Khẳng định không phải suốt đêm chế ra, có lẽ bình thường đã làm xong, lúc có khách nhân đến tạm thời cho cột lên.”
Trinh tỷ nhi gật đầu, tiếp nhận trái quýt thấp giọng hướng Thập Nhất
Nương nói lời cảm tạ, đem trái quýt phân thành hai phần, lần lượt một
phần cho Thập Nhất Nương ăn: “Bất quá, so ra vẫn kém tiên hoa thủy linh
nhà của chúng ta.” Lại thấp giọng nói: “Hơn nữa, nhà các nàng không lớn
bằng nhà của chúng ta. Ở hết sức chật chột. Phòng mấy vị di nương đều ở
đông sương phòng. ”
Thập Nhất Nương cười rộ lên.
Nữ nhân trời sinh, đều ưa thích tám những…thứ bát quái này!
“Lâm Hầu gia có sáu con trai, đều ở cùng một chỗ, nhất định là chật chột.” Nàng cười hỏi, “Nhà các nàng không có ấm phòng sao?”
Trinh tỷ nhi lắc đầu: “Ta không phát hiện ra ấm phòng.”
“Nếu không, ngươi cho người ấm phòng hái mấy đóa hoa tươi đưa qua.”
Thập Nhất Nương cười nói, “Chỉ sợ so với việc ngươi tặng chút kim ngân
đều quý hiếm hơn.”
Trinh tỷ nhi nghe hết sức cao hứng: “Ta cũng nghĩ như vậy. Chuẩn bị trở về thương lượng cùng mẫu thân.”
Thập Nhất Nương cười nói: “Ta có thể làm ngươi cũng có thể làm, về
sau không cần thương lượng ta. Trực tiếp tự mình quyết định là được.”
Trinh tỷ nhi khẽ giật mình: “Cái này, cái này sao có thể được…”
“Có cái gì không được đâu.” Thập Nhất Nương cười nói, “Ngươi có thể làm đại tiểu thư nhà chúng ta. Có cái gì không được.”
Trinh tỷ nhi nghe không nói ra lời, nhìn Thập Nhất Nương ngại ngùng mà cười: “Ta…”
Thập Nhất Nương hi vọng nàng đối với mình tự tin một chút, cầm tay
của nàng, lại một lần nữa cường điệu: “Ta có thể làm, ngươi cũng có
thể làm.”
Trinh tỷ nhi khóe mắt hơi ẩm ướt, nghĩ đến Thập Nhất Nương nói nàng
đừng tùy tiện chảy nước mắt, nháy mắt, lại nhịn xuống dưới. Cười hỏi
Thập Nhất Nương: “Mẫu thân đi chỗ Tam bá mẫu, có thuận lợi không?”
Thập Nhất Nương trong nội tâm ấm áp.
Trinh tỷ nhi cũng nhớ thương mình.
rất ưa thích. Nên động tâm muốn mở cửa hàng.”
Trinh tỷ nhi gật đầu, cười nói: “Nếu không, đợi đến lúc mùa xuân, ta
giúp đỡ ngài làm hương lộ trong nhà? Vạn nhất không được, lại đi hỏi
Nhị bá mẫu!”
Thập Nhất Nương lập lờ: “Bận rộn như bây giờ. Muốn làm, chưa hẳn đã hiểu rõ. Đến lúc đó rồi nói sau!”
Trinh tỷ nhi ngẫm lại cũng đúng, hỏi Thập Nhất Nương chuyện lễ mừng năm mới: “… Có muốn ta hỗ trợ hay không?”
Cũng tốt, mọi người cùng nhau học một ít như thế nào quản gia!
“Tốt!” Thập Nhất Nương rất hoan nghênh, “Chúng ta cùng một chỗ nhìn
xem sổ sách, đem một ít quy củ gì đó mà bắt đầu…, đến lúc đó trong nội
tâm có cái đo đếm. Ngươi về sau gặp, cũng có thể đối chiếu theo trong
nhà đấy.”
Trinh tỷ nhi nghe sắc mặt trở nên hồng.
Thập Nhất Nương dấu tay áo mà cười.
Có tiểu nha hoàn chạy tiến đến: “Hầu gia hồi trở lại rồi!”
Thập Nhất Nương ngạc nhiên.
Nhanh chóng đứng dậy nhìn đồng hồ báo giờ —— giờ ngọ còn kém một khắc.
Như thế nào đúng lúc này trở về hả?
Nàng cùng Trinh tỷ nhi nói một tiếng, nhanh chóng ra ngoài đón.
Vừa vén bức rèm ra cửa, đã nhìn thấy Từ Lệnh Nghi sải bước xuyên qua sân nhỏ hướng chính phòng đi tới.
Hắn xem có chút mỏi mệt, thần sắc lại giống như bình thường rất bình
tĩnh, lại để cho người đoán không ra cảm xúc chân thật của hắn.
“Hầu gia!” Thập Nhất Nương khom gối hành lễ, theo sát nàng đi ra, Trinh tỷ nhi cũng ngồi xổm người xuống đi.
Từ Lệnh Nghi chứng kiến Trinh tỷ nhi hơi có chút giật mình.
Thập Nhất Nương vội vàng cười giải thích nói: “Trinh tỷ nhi lớn rồi,
ta muốn cho nàng giúp ta làm chút thêu thùa. Thái phu nhân cho nàng tạm
thời đến chỗ chúng ta bên này ở. Đợi Ngũ đệ muội bên kia yên ổn, ta
chuẩn bị tại hậu hoa viên cho nàng tìm một chỗ dời qua. Chuyện này quyết định gấp, không có thương lượng Hầu gia…”
Không đợi nàng nói xong, Từ Lệnh Nghi đã phất phất tay: “Những chuyện này ngươi quyết định là được rồi.” Nhìn qua Trinh tỷ nhi ánh mắt lại lộ ra vài phần do dự, giống như có chuyện không biết nên như thế nào nói,
do dự một lát, hắn trực tiếp vào phòng.