Thứ Nữ Công Lược

Chương 165 : Tham dự (Hạ)

Ngày đăng: 17:16 30/04/20


Trên đường đi gặp thái phu nhân, Thập Nhất Nương cố ý cùng Từ Lệnh

Nghi đi chung một chỗ, Trinh tỷ nhi có chút ngượng ngùng, đi cách xa ở

phía sau.



Thập Nhất Nương liền thấp giọng oán trách: “Có Trinh tỷ nhi ở đây,

ngài như thế nào cũng phải cho nàng mấy phân mặt mũi. Cứ bày sắc mặt như vậy để Văn di nương xem, làm cho nàng nghĩ như thế nào chứ!”



Từ Lệnh Nghi sau một lúc lâu không có trả lời, Thập Nhất Nương còn muốn khuyên vài câu, hắn đã trầm giọng nói:” Biết!”



Thập Nhất Nương yên lòng, xoay người cùng Trinh tỷ nhi đi chung với nhau.



“Chuyện trong nhà đều giao cho Đỗ mama, có cần cái gì, ngươi liền

trực tiếp cùng nàng nói đi.” Nàng tinh tế giao cho Trinh tỷ nhi, “Bắt

đầu hôm nay, chúng ta phải khóc tang năm ngày. Qua năm ngày này liền

tốt!”



Trinh tỷ nhi gật đầu:” Mẫu thân yên tâm, ta ở nhà sẽ chiếu cố tốt Truân ca.”



Điểm này Thập Nhất Nương thực yên tâm. Lại lén đưa cái hà bao cho

nàng:” Bên trong có mười lượng bạc, không nhiều lắm, cất giữ dùng khi

cần.”



Trinh tỷ nhi giật mình, vội chối từ:” Ta không cần. Trong tay ta cũng có bạc.”



” Ngươi cầm đi!” Thập Nhất Nương cười nói,” Đây là ta cho. Ngươi nếu thật sự không thiếu, cứ để dành cất riêng.”



Trinh tỷ nhi suy nghĩ một chút, cũng không chối từ nữa, mỉm cười nói

cám ơn tiếp nhận, cùng Thập Nhất Nương vai sánh vai đi đến chỗ thái phu

nhân nơi đó.



Từ Lệnh Nghi nghe giọng điệu nho nhỏ mền mại ở phía sau, tâm tình đột nhiên trở nên thực vui sướng, đợi vào nhà, lại thấy Ngũ gia Từ Lệnh

Khoan ăn mặc chỉnh tề khuôn mặt nghiêm nghị giúp đỡ Đan Dương, giống như đột nhiên hiểu chuyện, tâm tình rất tốt, đáy mắt hiện lên vẻ vừa lòng.

Mà vẫn chú ý Từ Lệnh Nghi, Từ Lệnh Khoan thấy vậy, biết mình hôm nay đến sớm không uổng phí, cũng cao hứng theo. Thấy Nhị phu nhân đỡ thái phu

nhân đi ra, vội giúp đỡ thê tử ra thùy hoa môn lên xe ngựa.



Trời bên ngoài vừa mới có một tia ánh sáng, mọi người Từ gia đã đến Tư thiện môn.



Mệnh phụ ở ngoài môn nội, văn võ bá quan ở ngoại môn.



Từ Lệnh Nghi mang theo Tam gia và Ngũ gia cùng nhóm thái phu nhân, Nhị phu nhân chia tay.



Canh giờ khóc tang còn chưa tới, người khóc tang đã lục tục đến hơn phân nửa, tụ năm tụ ba hợp lại một chỗ thì thầm.



Thấy người Từ phủ, lập tức có người nghênh đón.


đem chuyện này giao cho Nhị phu nhân, bằng sự bình tĩnh này liền đủ để

cho người ta khác xem trọng– phải biết rằng, hiện tại Từ gia như kiến

bò trong chảo nóng, quan trọng hơn nhất chính là nhanh chóng liên hệ

được với hoàng hậu nương nương để thuyết phục nàng. Thời gian càng dài,

khẳng định sẽ có người có ý đồ ở trước mặt hoàng hậu nương nương nói cái gì đó. Đến lúc đó phát sinh chuyện gì, là ai cũng không dám đoán được.



Thái phu nhân liền nói” Không dám”, uyển chuyển cự tuyệt. Thái hậu

nương nương sắc mặt khẽ biến hờn giận:” Thái phu nhân hiện giờ không thể so với trước kia, cùng ai gia cũng không thân cận giống trước kia vậy.”



Nói đến mức này, thái phu nhân cự tuyệt nữa liền bác mặt mũi thái hậu nương nương. “Thái hậu nương nương quá yêu, thần thiếp cảm kích vô

cùng.” Thái phu nhân thái độ ôn thuận,” Lại nói tiếp, thần thiếp hai năm này cũng vẫn nhớ thương thái hậu nương nương. Nhưng trong nhà bận rộn,

nhất thời không bỏ được, sợ đến chỗ ngài nơi đó, miệng đầy oán giận,

khiến ngài không thoải mái. Vì thế mới ít đi Từ trữ cung.”



” Nga!” Thái hậu nương nương nghe ánh mắt chuyển động,” Ta thật không biết trong lòng ngài không thoải mái. Chúng ta cũng nên tâm sự nhiều

một chút!” Quay đầu thúc giục trưởng công chúa:” Các ngươi đi trước đi!”



Trưởng công chúa không dám chậm trễ, dẫn nữ quyến Từ gia ra Khôn Trữ Cung, đi tư thiện môn.



Tư thiện môn tiếng khóc rung trời, làm Thập Nhất Nương hoảng sợ, nhìn kỹ, nữ quyến mỗi người đều lấy khăn tay che mặt, nhìn không thấy nước

mắt.



Thấy mấy người Thập Nhất Nương lại đây, đều dấu mặt sau khăn tay giương mắt nhìn trộm các nàng.



Nhị phu nhân vội kéo ống tay áo Thập Nhất Nương, nói:” Khóc nhanh

lên!” Nói xong, lập tức quỳ đến vị trí dành cho các nàng lấy khăn ra

liền bắt đầu lau nước mắt.



Thập Nhất Nương thật sự không có nghĩ đến. Nàng nghĩ Nhị phu nhân sẽ

khinh thường hùa theo, không nghĩ tới, nàng khóc đều thương tâm hơn bất

cứ người nào…… Cố tình còn có sắc đẹp mê người, làm cho người ta không

phát hiện là thật hay giả!



Thập Nhất Nương không biết nói cái gì, vội quỳ xuống, lấy khăn khóc

theo. Trong lòng lại lo lắng Ngũ phu nhân. Không biết nàng có việc gì

hay không? Cũng may khóc vài tiếng, có nội thị đến truyền khẩu dụ hoàng

hậu nương nương, cho Ngũ phu nhân đến cung điện bên cạnh nghỉ ngơi. Nhìn bóng dáng Ngũ phu nhân, Thập Nhất Nương yên lòng, trong lúc vô tình

khóe mắt liếc qua mặt Nhị phu nhân, phát hiện nàng nhẹ nhàng thở ra.

Thập Nhất Nương có chút đăm chiêu……. Mọi người gào khóc hơn nửa canh

giờ, đã đến giờ, đều chậm rãi nghỉ ngơi, có nội thị dẫn mọi người đến

cung điện nghỉ tạm. Trưởng công chúa đợi tất cả người trong hoàng thất

đều có nội thị hầu hạ đi hậu điện, những người khác thì ở tại tiền điện. Ngũ phu nhân sắc mặt tái nhợt ngồi ở ghế bành tiền điện. Nhị phu nhân

bước qua:” Đan Dương, ngươi có khỏe không?”