Thứ Nữ Công Lược

Chương 168 : Biến hóa (Hạ)

Ngày đăng: 17:16 30/04/20


Thái phu nhân buông mí mắt, cảm thụ không được hỉ nộ ái ố của nàng:” Ngươi nói như thế nào?”



” Ta nói, phương hoàng hậu của hoàng đế Nhân tông, chính là Nhân tông hoàng đế nguyên hoàng hậu, sinh Hiếu Tông hoàng đế. Một ngày, đế cùng

hậu cùng ngồi, chỉ vì quý phi Hồ thị cùng đế vui cười mà oán giận, quăng bể chén. Đế giận dữ, bức nàng dâng biểu từ vị, lui về sống Trường An

cung, tứ danh hào Tĩnh từ tiên sư, mà sách phong Hồ quý phi làm hậu.

Không đầy một năm chết, lấy lễ tần phi an táng tại Kim sơn. Hiếu tông kế vị, muốn táng Phương hoàng hậu tại mậu lăng, lễ thần lại đề nghị, nếu

như cùng nhân tông chôn cùng, thành ra hai hậu. Hiếu tông còn nhỏ, đại

sự trong triều đều do Hồ hoàng hậu làm chủ, Hiếu Tông sợ thanh thế của

nàng, chỉ đành làm bài vị Phương hoàng hậu để trong phụng từ điện. Về

phần Trần hoàng hậu của Hiếu tông hoàng đế, do không hợp ý thái hậu hồ

thị, bị phế làm hiền phi, sinh hai con trai, một bị bạo bệnh mà chết,

một rơi xuống nước chết đuối, lấy lễ cung nữ để chôn cất. Ngược lại Cao

hoàng hậu của Anh tông hoàng đế, tuy không có con, nhưng phẩm đức cao

thượng, hiếu thuận ôn hòa, dưỡng dục Thế tông hoàng đế cẩn thận, rất

được đế sủng. Thế tông kế vị, xem như mẹ đẻ, sau khi chết được tôn vinh

hiệu ‘Thành hiếu cung túc minh đức hoằng nhân thuận thiên khải chiêu

hoàng hậu’, cùng hiếu tông hợp táng thái lăng, thờ trong thái miếu.” Nhị phu nhân thản nhiên nói,” Là cùng đế hợp táng thờ phụng trong thái

miếu? Hay vẫn là chọn chôn cất trong lăng thờ ở phụng từ điện? Cái này

muốn xem hoàng hậu nương nương như thế nào chọn.”



Thập Nhất Nương hít một ngụm khí lạnh. Lời nói này thật sắc bén lớn

mật…… Hùng hổ bức người. Ánh mắt nàng không khỏi chao ôi nhìn Từ Lệnh

Nghi.



Liền thấy lông mày hắn cau lại không thể nhận ra. Thái phu nhân cũng

không cho ý kiến, thản nhiên nói:” Hoàng hậu nương nương nói như thế

nào?”



“Hoàng hậu nương nương nghe xong cái gì cũng không có nói.” Nhị phu

nhân thần sắc ngưng trọng, suy nghĩ,” Sắc mặt trắng như tờ giấy, hỏi

tình huống Đan Dương rồi bước đi.”



Đúng vậy a, nên hỏi thì đều hỏi, nên nói thì đều nói …… Trừ bỏ trầm mặc, còn có thể làm thế nào!



Trong lòng Thập Nhất Nương lại dâng lên bi ai nhàn nhạt. Vì cái gì nữ nhân trưởng thành luôn phải trả đại giới như thế? Có lẽ, tỉnh tỉnh mê

mê càng hạnh phúc!



Trên đường hồi sân, Từ Lệnh Nghi rõ ràng có chút không yên lòng, Thập Nhất Nương cũng có tâm tư…… Nàng vẫn cảm thấy cuộc sống của hoàng hậu

nương nương rất đáng hài lòng. Cũng không phải nói là nàng không có trải qua khúc mắc gì, mà là vợ chồng nàng ấy ân ái, đứa nhỏ khỏe mạnh, đối

với một nử tử không có dã tâm gì mà nói, đây đã là trọn vẹn. Nhưng hiện

tại, nàng phải lựa chọn, một bên là trượng phu, một bên là đứa nhỏ, còn

kèm theo nhà mẹ đẻ, mặc kệ lựa chọn thế nào, đều thập phần thống khổ.



Hai người yên lặng vào nhà rửa ráy đi nghỉ, Từ Lệnh Nghi vẫn lăn qua

lộn lại ngủ không được. Thập Nhất Nương đơn giản nói:” Hầu gia có muốn
Tay ly khai khỏi thân thể của nàng, nhưng cả người nàng vẫn dán trong lòng ngực của mình. Mùi thơm như ẩn như hiện chui vào lỗ mũi hắn, làm

cho hắn có chút rục rịch muốn động…… Cái này có tính là mất lớn được nhỏ không?



Suy nghĩ, duỗi thân mình một chút.



Người trong lòng lập tức giống con mèo nhỏ cảnh giác co lại.



Từ Lệnh Nghi rất muốn cười.



Xoay người nằm nghiêng, đem cả người nàng ôm trong lòng ngực.



Nàng giãy dụa vài cái, thấy hắn không có động tĩnh gì, liền cọ xát

đem đầu tựa vào vai hắn, tìm cho mình một vị trí thoải mái, chậm rãi lơi lỏng xuống.



Từ Lệnh Nghi đã có thể khẳng định.



Chỉ cần hắn cùng nàng bảo trì khoảng cách nhất định, nàng vẫn là thực nguyện ý cùng mình ở chung một chỗ.



Tính cực kỳ trẻ con.



Hiện lên trong đầu ánh mắt mông lung như mưa bụi tháng ba…… Cái thời điểm kia, thực thống khổ đi.



Hắn so với ai khác đều rõ ràng hơn hết sự mềm mại của nàng, có thể

hái được hoa hồng, sau khi chuyện xảy ra ngay cả hắn chính mình đều có

chút kinh ngạc.



Ý niệm cùng diễn ra trong đầu, trong lòng tràn ngập cảm giác chậm rãi,



Nói không rõ là cao hứng hay vẫn là bi thương, là chua xót hay vẫn là buồn bả, là thương tiếc hay vẫn là áy náy…… Ngũ vị đều đủ cả, làm cho

hắn cảm thấy không thoải mái.



……



Thấy Từ Lệnh Nghi đang ngủ, Thập Nhất Nương thở nhẹ nhõm một hơi.



Nàng tuy sớm đã chuẩn bị tốt nhẫn nại, nhưng vợ chồng trong lúc đó

không nên chỉ có nhẫn nại đi? Một lần, hai lần có thể nói là tạm thời

không khoẻ để đối phó, nếu cứ như vậy, chính là đứa ngốc trong lòng cũng sẽ có vướng mắc? Huống chi là người như Từ Lệnh Nghi thế. Cố tình nàng

lại không có nắm chắc có thể khống chế được phản ứng của mình.



Phải tìm biện pháp……



Thập Nhất Nương có chút bực bội xoay người, lại dẫn đến người bên cạnh hàm hồ làu bàu không rõ. Sau đó, liền ôm chặt hơn nữa!