Thứ Nữ Công Lược

Chương 177 : Tịch nguyệt (Hạ)

Ngày đăng: 17:17 30/04/20


Ngày hôm sau buổi sáng đứng lên, Thập Nhất Nương phát hiện Từ Lệnh Nghi sắc mặt rất khó xem.



Nàng phải về nhà mẹ đẻ, quyết định cách xa hắn một chút, cần phải bình an ra cửa, có việc gì, trở về rồi nói.



Nam Vĩnh nương tử búi cho nàng búi tóc mẫu đơn kế nho nhỏ, đeo trâm

cài tóc hồng bảo thạch vàng ròng tơ xếp rũ xuống lung lay, điểm đá quý

nam châu màu xanh. Bộ áo hoa bối tử lụa hoa vàng có hai màu hồng tím ở

tay áo. Trinh tỷ nhi búi tóc song loa kế, đeo châu hoa bạc nạm hạt

châu, bên trong mặc áo bạch lăng, bên ngoài mặc tiểu áo gấm lụa màu phấn hồng. Hai người đứng sóng vai, giống một đôi hoa tỉ muội.



” Thiếp thân từ biệt nương liền trực tiếp đi ngõ Cung Huyền.” Thập

Nhất Nương khom đầu gối hành lễ với Từ Lệnh Nghi, thật cẩn thận nhìn sắc mặt hắn.



Từ Lệnh Nghi thần sắc lạnh lùng, cùng ngày hôm qua giống nhau nghiêng đầu trên giường dựa vào gối đọc sách.



Nghe được Thập Nhất Nương hướng hắn từ biệt, hắn nâng mắt liếc xem

nàng một cái, từ dưới gối sờ soạng lấy một cái hộp sơn son mạ vàng nho

nhỏ cho nàng: “Mang theo đi!”



Lại không thấy nói gì nữa, cũng không nói là cho ai …… Nhưng mặc kệ

thế nào, luôn là một mảnh tâm ý của hắn. Thập Nhất Nương quyết định nịnh nọt một chút. Dáng vẻ cao hứng phấn chấn nhận lấy, mở hộp:” Là cái gì?” Bên trong có hai mươi mấy thỏi bạc tám, chín lượng, còn có hơn mười

ngân phiếu năm mươi hoặc một trăm lượng. Nàng nhìn thấy ngẩn ra. Từ Lệnh Nghi đã cúi đầu lật sách: “Ngươi về nhà mẹ đẻ, các đồ vật ta đã cho

Bạch tổng quản chuẩn bị tốt để trở về đánh thưởng– di nương dù sao cũng

là lần đầu tiên đến, còn có tẩu tẩu mới vào cửa… “ Biểu tình thản nhiên.



Thập Nhất Nương nghĩ đến ngày hôm qua Từ Lệnh Nghi kêu Bạch tổng quản đến gặp hắn….. Khẳng định là vì chuyện này. Nghĩ đến ngày hôm qua nàng

oán giận, thì có chút bất an:” Hầu Gia…..” Từ Lệnh Nghi không có nâng

mắt lên một chút, phất phất tay, ý bảo nàng nhanh lên. Muốn cùng hắn nói gì hay không?



Thập Nhất Nương suy nghĩ. Lại sợ mình trở về chậm– vốn là một người

trở về, nếu đến trễ, còn không biết sẽ bị người ta nói thành cái gì…….

Nàng trái phải đều khó xử. Thôi quên đi, vẫn là về nhà mẹ đẻ trước. Đợi

lúc trở lại nhỏ nhẹ nói lời xin lỗi hắn là được. Nàng khom đầu gối hành

lễ với Từ Lệnh Nghi:” Hầu Gia, ta đi ngõ Cung Huyền!”



Lực chú ý của Từ Lệnh Nghi giống như hoàn toàn đặt ở trên sách, có

chút không yên lòng gật đầu. Xem sách gì, mà xuất thần như vậy! Ngày hôm qua giống như cũng xem quyển này.



Thập Nhất Nương nhịn không được vươn cổ lướt qua một chút.



Là bản (Tả truyền).




Thập Nhất Nương lấy một khối ngọc bài Phỉ Thúy ra cho nàng làm lễ gặp mặt, lại đem châu hoa nam hoa thái phu nhân cho cũng đưa cho nàng:” Đây là tâm ý của thái phu nhân.”



” Ai nha! Thật xấu hổ.” Lục di nương mang theo Thập Nhị Nương khom đầu gối với Thập Nhất Nương nói,”Làm thái phu nhân tiêu pha!”



” Một chút quà nhỏ, chủ yếu là tâm ý.” Thập Nhất Nương khách khí một phen.



Lục di nương lại dẫn Thập Nhị Nương hành lễ với Tứ Nương.



Tứ Nương thưởng một chuỗi vòng đeo tay lưu li cho Thập Nhị Nương làm lễ gặp mặt.



Thập Nhất Nương đem Trinh tỷ nhi giới thiệu cho Thập Nhị Nương.



Một cái có sự dịu dàng thanh mĩ của nữ hài tử Giang Nam, một cái có

sự hào phóng thong dong của nữ tử phương bắc, đứng cùng nhau, như Xuân

Lan Thu Cúc mỗi người một vẻ.



Hai Tiểu cô nương hành lễ cho nhau, đều từ trong mắt đối phương thấy

được sự thưởng thức. Mà Lục di nương biết Trinh tỷ nhi là Đại tiểu thư

Vĩnh Bình Hầu, tươi cười so với vừa rồi lại thân thiết mấy phân, thưởng

một vòng đeo tay men kết ti cho Trinh tỷ nhi làm lễ gặp mặt. Trinh tỷ

nhi cung kính cảm tạ. Một hàng người đi vào nội thất đại thái thái. Thập Nhất Nương liếc mắt một cái liền thấy Ngũ di nương nâng khay trà đứng ở trước giường đại thái thái.



Thời gian đối với nàng dường như đặc biệt sủng ái. Tuy hai năm không

nhìn thấy, nàng không chỉ dung mạo không thay đổi, hơn nữa thần thái

cũng thay đổi nhát gan trong dĩ vãng biến mất, ngược lại có một loại

phong vận bình thản lạnh nhạt, làm cho nàng có vẻ thanh nhã thoát tục,

so với trước kia càng thêm xinh đẹp. Ngũ di nương cũng thấy nữ nhi. Nàng ăn mặc hoa lệ, sắc mặt hồng nhuận sáng bóng, ánh mắt không còn cẩn thận chặt chẽ như lúc có ở La gia mà trầm ổn tự tin, bình tĩnh thong dong.

Giống như mình bất quá chớp mắt một cái, nữ nhi đã trưởng thành. Ngũ di

nương lập tức nước mắt quanh tròng: “Thập Nhất Nương ……”



” Di nương!” Thập Nhất Nương cũng rơi lệ.



Trong phòng đột nhiên liền truyền đến âm thanh khàn khàn như tiếng quạ kêu la.



Thập Nhất Nương bị dọa sốc.



Thuận theo tiếng nhìn lại, liền thấy tựa vào đầu giường trên gối dựa đại thái thái.



Đôi mắt to của nàng đang lườm, ánh mắt sắc bén nhìn nàng.