Thứ Nữ Công Lược

Chương 187 : Tinh hỏa (Thượng)

Ngày đăng: 17:17 30/04/20


Từ Tự Kiệm nghe nói mẫu thân mang theo đại ca trở về nhà mẹ đẻ, không khỏi trợn tròn mắt há hốc mồm, bất mãn nói:” Sao không đợi ta cùng trở

về!”



Từ Tự Dụ cười nói:” Ngươi ăn bát còn nhìn trong nồi.”



Mọi người nghe đều cười rộ lên.



Thập Nhất Nương trong lòng lại thở dài.



Xem bộ dáng, Tam phu nhân còn không có chết tâm.



Trong gia tộc đích thứ có khác, không chỉ chịu ảnh hưởng xuất thân, mà còn ảnh hưởng đến trình độ giáo dục.



Con trai vợ kế còn hoàn hảo, có thể có cơ hội cùng con trai trưởng

nhận sự giáo dục giống nhau, xuất nhập phủ môn, kết giao bằng hữu, mà

thay đổi lối suy nghĩ của một người, xoay chuyển vận mệnh một người. Mà

thứ nữ lại khác nhau rất lớn. Các nàng đại môn không ra nhị môn không

bước, chỉ đi theo mẫu thân hoặc là cô cô, tẩu tẩu của mình đọc sách viết chữ, tuy là trong nhà cũng thỉnh tây tịch tiên sinh, nhưng dù sao cũng

là lão già hơn sáu mươi tuổi, đọc (Liệt nữ truyền), nhận thức được vài

chữ, có nhiều đạo lý cũng không giảng được. Đây vẫn là phong cách thịnh hành ở phương nam, ở phương bắc, rất nhiều nữ tử căn bản không được cho học chữ, cách cư xử làm người hoàn toàn dựa vào sự truyền dạy của mẫu

thân. Mẹ cả bình thường rất khinh thị, chèn ép thứ nữ, cũng không cho

những thứ nữ này cơ hội hưởng sự giáo dục ngang bằng, cho dù là có cơ

hội hưởng thụ sự giáo dục ngang hàng, nhưng những người bên cạnh cố ý

sinh lãnh đạm, một thời gian dài, những thứ nữ này khí thế yếu mất ba

phần, giơ tay nhấc chân lại thiếu một phần lạc quan hào phóng, rất khó

có nhân vật phi phàm xuất hiện xung quanh. Mà mẹ đẻ di nương thường xuất thân hèn mọn, kiến thức có hạn, ở phương diện này căn bản giúp không

được, thế cho nên đại đa số thứ nữ đều là tư chất bình thường. Nữ tử như vậy, nhà nào hơi có của cải đều không muốn cưới làm vợ. Thứ nhất là

không tốt đối với đời sau, rất khó giáo dục ra đời sau vĩ đại, đặc biệt

là trong việc giáo dục nữ tử; thứ hai thể lực có hạn, khó có thể ứng đối được chuyện thường ngày của gia tộc.



Cũng vì đạo lý này, cho nên chính thê bình thường trong bụng luôn có

lòng rất kiêng kỵ đối với thiếp thất có xuất thân tốt. Các nàng không

giống với những nữ tử xuất thân hèn mọn, trước kẻ yếu thế, phu nhân

chính thất thường thường nói dăm ba câu là có thể cho những người này

ngoan ngoãn nhận sai. Các nàng thường thông qua con nối dõi, củng cố sự

sủng ái nghĩ biện pháp thay đổi quẫn cảnh trước mắt của mình, do đó uy

hiếp đến ích lợi của con trưởng, dao động căn bản của gia đình.



Ở nơi xem trọng môn đăng hộ đối như cổ đại, đấy cũng là lý do vì sao

đích nữ không muốn gả cho con vợ kế. Môn đăng hộ đối không chỉ nói về

tài phú, mà còn chú ý hơn chính là chỉ nề nếp gia đình, trình độ hưởng

thụ giáo dục.



Dù Vĩnh Bình Hầu có hiển hách, Tam gia Từ Lệnh Trữ cũng chỉ là thứ tử con vợ kế.



Đừng nói là cha nương Từ Tự Cần của cải đơn bạc, chính là đổi thành

Tự Dụ, Trung Cần Bá gia cũng không thể đem trưởng nữ gả lại đây.



Mọi người đang náo nhiệt, Từ Lệnh Nghi vén bức rèm đi ra:” Đều tiến vào đi!”
Chẳng lẽ đã xảy ra chuyện gì ta không biết?



Hổ Phách nhìn thấy không khỏi âm thầm đoán, nghiêng người tiến sát

lại: “Tỷ tỷ tốt, chúng ta cái gì cũng có thể nói, ngươi có cố kị gì

sao?”



Đông Thanh vẫn do dự một lát, mới áp thấp thanh âm nói:” Lần trước

hồi La gia, ta nghe Lạc Kiều nói, Đại lão gia trở về sau vẫn nghỉ ở

trong phòng ngũ di nương, đại thái thái biết, cố ý sai lục di nương đi

qua hầu hạ, kết quả Đại lão gia…… Đại thái thái tức giận đến đem chén

thuốc của Hứa mama đánh nghiêng!”



Hổ Phách ngạc nhiên.



Lúc nàng hồi La gia không có nghe San Hô nói chuyện này, chỉ nói cho

nàng, Tứ thiếu phu nhân mới cưới vào cửa, thập phần lợi hại, nói chuyện

rất chắc chắn, luôn chiếm đạo lý, lại nguyện ý ăn thiệt thòi nhỏ, không

chỉ có thu thập Tứ gia trở nên dễ bảo, chính là nhóm nha hoàn mama trong nhà mọi người ở trước mặt nàng cũng không dám lên mặt. Làm giảm bớt một phần nổi bật của Đại phu nhân……



“suy nghĩ cẩn thận, còn không phải bởi vì thập nhất tiểu thư năm đó

là Vĩnh Bình Hầu phu nhân hiện giờ!” Đông Thanh biểu tình buồn bả,” Ta

hiện tại thật vất vả mới thoát khổ ải, rốt cuộc không nghĩ lại hãm vào!”



“Vậy tỷ tỷ có ý tứ gì?” Hổ Phách sờ không rõ.



Đông Thanh biết nàng là thay mặt phu nhân tới hỏi, châm chước nói:”

Nam tử hán đại trượng phu, có sự nghiệp, quyết định nhanh chóng. Bộ dáng Vạn Đại Hiển kia, ta nhìn thấy thật sự không thoải mái…… Không muốn

cùng người này tiếp xúc nhiều!”



Hổ Phách có chút khó xử.



Thề này thì mình đáp lời phu nhân thế nào a?



Vạn Đại Hiển kia là phu nhân xem trúng, không thể vì Đông Thanh xem

hắn không thoải mái, cho nên không muốn kết cửa thân sự này. Trên đời

này có mấy cọc hôn sự là ngươi tình ta nguyện. Chính bản thân phu nhân,

cũng miễn cưỡng gả lại đây, thật cẩn thận cùng Hầu Gia sống qua ngày

sao?



Biểu tình Hổ Phách Đông Thanh hiểu được, nàng sở dĩ không nói cùng Thập Nhất Nương cũng vì cố kị.



“Nếu ta nói xem Vạn Đại Hiển không vừa mắt cho nên không lấy chồng,

phu nhân chỉ sợ cảm thấy ta phát điên. Bảo ta nói Vạn Đại Hiển không

phải, ngộ nhỡ trong lòng phu nhân có vướng mắc, chẳng phải là hại Vạn

Đại Hiển…… Ta tuy không muốn thấy người này, nhưng không thể vì chuyện

của mình mà tùy ý nói bậy…… Ta thật sự không biết nên nói như thế nào

cùng phu nhân cho tốt!”