Thứ Nữ Công Lược

Chương 1 : Ngày đông

Ngày đăng: 17:14 30/04/20


Tại hang lang gấp khúc ở Hậu hoa viên của La phủ, Thập Nương nắm chặt lấy vạt áo của Thập Nhất Nương, mang vẻ mặt căm hận nói:” Ngươi cởi ra

cho ta! Ngươi cởi ra cho ta!” Thập Nhất Nương bé nhỏ bị kéo lắc đến

nghiên ngả, ánh mắt thật to chứa đầy nước mắt trong suốt, khóe miệng

nhếch lên, nhưng không phát ra một lời nào.



Nha hoàn bên người Thập Nương là Bích Đào cùng Hồng Đào, một người

thì cúi đầu nhìn chăm chú tảng đá dưới chân mình, một người thì nghiêng

mặt nhìn cây ngọc lan trụi lá bên cạnh bậc thang, giả vờ như không có

thấy gì.



Nha hoàn bên cạnh Thập Nhất Nương là Thủy Tô nhìn thấy vậy liền thở

dài một hơi, sau đó tiến lên ôm lấy Thập Nhất Nương xong, lại quay sang

mĩm cười đối với Thập Nương nói:” Thập tiểu thư, thập nhất tiểu thư

không có áo khoác da, chỉ có vài cái áo bông nhưng đều làm rất mỏng, hôm nay thời tiết lại rất lạnh, nên ngay cả cửa cũng không dám ra. Dương di nương thấy vậy mới đem áo khoác da cho thập nhất tiểu thư mặc tạm, đợi

một lát nữa đi thỉnh an đại thái thái xong, sẽ lập tức trả lại cho

ngài.”



Thập Nương nghe nói mẹ đẻ Dương di nương đem áo da của mình cho Thập Nhất Nương mượn, thì vẻ mặt nghi ngờ nhìn về phía Bích Đào.



Trong lúc Thủy Tô mở miệng Bích Đào đã nâng đầu lên quan sát thần sắc của Thập Nhất Nương, thấy Thập Nhất Nương nhìn nàng, nàng lập tức cười

gật gật đầu:” Thập tiểu thư, áo khoác da của ngài là do Dương di nương

cho thập nhất tiểu thư mượn.”



Thập tiểu thư nghe vậy, thì biểu tình trên mặt có vẻ dãn ra, nàng

buông vạt áo Thập Nhất Nương ra:” Dù di nương đưa cho ngươi, ngươi cũng

không được đắc ý, thỉnh an mẫu thân xong, ngươi phải lập tức cởi ra trả

lại cho ta.”



Thủy Tô thấy Hỗn Thế Ma Vương này đã chịu nới lỏng miệng, nàng cũng

thở phào nhẹ nhõm, còn cười cam đoan:” Thập tiểu thư yên tâm, thỉnh an

xong, lập tức đem áo khoác da trả lại ngay.”



Thập Nương thực vừa lòng với câu trả lời như vậy, hơi gật đầu, rồi buông tay.



Thủy Tô cũng đứng lên, chuẩn bị mang theo Thập Nhất Nương đi nhà giữa thỉnh an đại thái thái.



Ai ngờ ngay tại lúc này, Thập Nhất Nương đột nhiên nhanh chân chạy

lên phía trước:” Ta sẽ nói cho mẫu thân biết, ngươi khi dễ ta!”



Thập Nương ngượng quá hóa giận, lập tức chạy đi lên:” Ta đánh chết ngươi, tên mách lẻo này.”



Mấy nha hoàn thấy thế kinh hãi thất sắc, đang muốn giữ nàng lại, thì

liền thấy Thập Nương tay chân nhanh nhạy chỉ chạy hai ba bước là đã đuổi kịp Thập Nhất Nương, bắt lấy tóc Thập Nhất Nương đem nàng ép sát bên

tường:” Ngươi còn dám đi cáo trạng……”



Thập Nhất Nương còn nhỏ chân ngắn không chạy kịp, nên vừa che tóc vừa khóc anh anh vì bị đau.



Bích Đào cùng Hồng Đào thấy tiểu thư nhà mình đắc thủ, cũng không vội đi khuyên, chỉ đứng nhìn ở xa xa.



Thủy Tô tiến đến khuyên can, nhưng không dám dùng sức kéo Thập Nương

ra, chỉ vây quanh các nàng kêu:” Thập tiểu thư, ngài đừng như vậy……”



Thời tiết rét lạnh, gió Bắc thổi, nước sẽ ngưng tụ thành băng. Đá

xanh được quét dọn hết tuyết mà dính một ít thì càng trơn. Trong lúc xô

đẩy lẫn nhau Thập Nhất Nương đã ngã xuống đất, đầu đụng vào cột nhà bằng đá trắng, tràn ra một đóa hoa màu đỏ huyết, rồi bất tỉnh nhân sự.



Vài ngày nay tuyết rơi liên tục, nóc nhà, ngọn cây, mặt đất trắng

phau phau phô ra một tầng sương lạnh, ánh sáng xuyên qua khung cửa sổ

giấy hồ cũng trở nên lấp lánh hơn bình thường rất nhiều, làm cho khung

cảnh trong phòng bừng sáng hẳn lên.


Nếu đại thái thái chỉ là phụ nhân trong nội trạch chỉ cần nói vài lời hay là có thể lừa gạt thì đã rất dễ rồi, nhưng chẳng may nàng ta xuất

thân từ danh gia vọng tộc, phụ thân làm quan đến chức lễ bộ thị lang, từ nhỏ nàng ta đi theo phụ thân nhận chức, chạy khắp nửa giang sơn Đại

Chu, đọc sách và được nuôi dưỡng như một nam nhi. Mười ba tuổi đến La

gia, mười lăm tuổi chưởng gia, bên người Đại lão gia có sáu di nương,

nhưng trừ bỏ Kha di nương vốn là tỳ nữ bên người đại thái thái sinh hạ

được một đứa con trai so với đứa con cả nhỏ hơn chín tuổi ra, thì những

đứa nhỏ khác, hoặc là chết yểu, hoặc là nữ nhi…… Mỗi lần nhìn thấy gương mặt tĩnh lặng giống như Bồ Tát kia của đại thái thái, Thập Nhất Nương

liền có tâm trạng bất an giống như ngồi trên lửa.



Ýniệm trong đầu vừa hiện lên, thần sắc của Thập Nhất Nương không khỏi có chút kỳ quái, nàng ngẩng đầu nhìn trần nhà trên đỉnh đầu.



Lục Quân Lâu có ba gian hai tầng. Một lầu phía đông là nơi ở của Thập Nhất Nương, phía tây là Thập Nhị Nương ở, trên lầu là Thập Nương ở.



Mẹ đẻ của Thập Nhất Nương Lữ di nương cùng mẹ đẻ của Thập Nương Dương di nương đấu hơn phân nửa cuộc đời, cuối cùng hai vị di nương đều bị mẹ đẻ của Thập Nhị Nương – Lỗ di nương thu thập…… Thập Nương sai nha hoàn

dùng chùy lớn gõ sàn gác, làm cho hai người bọn họ không được an bình.



Thập Nhất Nương có thể nhẫn nhịn được, dù sao bên trong thân thể này

là một linh hồn thành thục, mà Thập Nhị Nương thì chỉ có bảy tuổi mà

cũng có thể trầm tĩnh được, không khỏi làm cho nàng nhìn với cặp mắt

khác xưa.



” Đông Thanh tỷ đừng lo lắng.” Thấy Thập Nhất Nương không nói được

một lời, không khí vui vẻ trong phòng lúc trước cũng không cánh mà bay,

Tân Cúc cười an ủi Đông Thanh,” Không phải còn có hai năm sao? Tiểu thư

thông minh như vậy, hai năm này nhất định có thể nghĩ ra biện pháp!”



Đông Thanh vẻ mặt tối sầm, muốn nói gì đó nhưng lại thôi.



Thập Nhất Nương nhìn thấy vậy trong lòng khẽ động, nghĩ tới thần sắc của Đông Thanh khi trở về.



Vẻ mặt của nàng có chút nghiêm túc, hỏi:” Đông Thanh, Diêu mama có phải đã phái người đi đến nhà của ngươi cầu hôn hay không?”



Đông Thanh buông mí mắt.



Đoán chắc không trả lời chính xác nhận, trong lòng Thập Nhất Nương ” Đằng” một cái phát hỏa lên.



Nàng lạnh lùng ” Hừ” một tiếng, đang định nói cái gì đó, thì bên

ngoài truyền đến thanh âm của tiểu nha hoàn Thu Cúc cố ý nói lớn lên:”

Diêu mama, tuyết lớn như vậy, sao ngài lại đến đây? Mau, mau vào nhà

uống chén trà nóng cho ấm.”



Mọi người trong phòng đều ngẩn ra.



Tân Cúc sắc mặt tái nhợt kéo ống tay áo của Thập Nhất Nương: “Làm sao bây giờ? Làm sao bây giờ?”



Đông Thanh luôn luôn ôn hòa, nhưng lúc này trong ánh cũng có vài phần sắc bén.



” Hoảng cái gì hoảng?” Thập Nhất Nương cười đứng lên, thần sắc tự

nhiên dặn bảo hai người:” Đông Thanh, ngươi đi lấy đại hồng bào lần

trước mà đại thái thái thưởng mang ra nữa chiêu đãi khách nhân. Tân Cúc, ngươi đi đón Diêu mama tiến vào.”



Sự trấn tĩnh của nàng đã cuốn hút Đông Thanh cùng Tân Cúc.



Hai người”Ân” Một tiếng, đang muốn phân chia làm việc, thì Diêu mama

đã tự mình vén rèm mà vào, cười như không cười nhìn ba người trong

phòng: “Thập nhất tiểu thư, đại thái thái mời ngài đi qua đó một

chuyến.”