Thứ Nữ Công Lược

Chương 19 : Quyết định (Hạ)

Ngày đăng: 17:14 30/04/20


Thập Nhất Nương đem hà bao có bức trăm thọ đồ của Giản sư phó thêu

lấy ra trải trên bàn, lại nhìn bức mình mới thêu một nửa, nhẹ nhàng hít

một hơi.



“Tiểu thư, chúng ta còn cần tiếp tục thêu tiếp không?” Đông Thanh có chút do dự nói.



“Đương nhiên phải tiếp tục thêu tiếp.” Thập Nhất Nương cười nói,”Tuy

là mặc kệ kỹ thuật hay tốc độ ta so cùng Giản sư phó đều kém cỏi, nhưng

ngươi có phát hiện không, hiện tại ta thêu chữ ‘ thọ’ so với vừa lúc mới bắt đầu thêu có sự thay đổi lớn?”



Đông Thanh nâng đèn, nhìn kỹ sau một lúc lâu, gật đầu nói:”Là cùng

trước kia bất đồng, cảm giác châm kim của ngài so với trước kia càng

nhuần nhuyễn hơn……”



Thập Nhất Nương gật đầu cười nói: “Cho nên nói, đây cũng là cơ hội luyện kỹ thuật!”



Đông Thanh cười cười, nói: “Vậy hôm nay tiểu thư ngủ sớm một chút– có Giản sư phó giúp đỡ thêu bức trăm thọ đồ này, đến lúc đó ngài cũng có

vật để giao.”



Trong đoạn thời gian này, ngày đêm tập trung vào khung thêu, ánh mắt

đều đau. Khó trách tú nương giỏi qua ba mươi tuổi ánh mắt sẽ mờ, đây

thật sự là nghề làm mất thanh xuân. Giống như Giản sư phó vậy, chuyên

môn đến nhà phú hào truyền thụ tú nghệ, tuy là một cái đường làm ăn

không tồi, nhưng đối với yêu cầu tú nghệ cũng thập phần cao……



Thập Nhất Nương suy nghĩ, cười nói: “Hôm nay liền ngủ sớm một chút

đi, tốt xấu gì là mười lăm tháng giêng tiết nguyên tiêu. Người khác đi

ra ngoài vui chơi, chúng ta cũng thả lỏng người đi!”



Đông Thanh che miệng mà cười, rồi an bài Trúc Hương trực đêm, tự mình hầu hạ Thập Nhất Nương đi nghỉ, lúc này mới về tới chỗ mình ở.



Sau khi Hổ Phách đến đây, Đông Thanh cùng Tân Cúc đem gian phòng đối

diện có cửa sổ tặng cho nàng, Hổ Phách cũng từng khiêm nhường, nhưng

Đông Thanh cùng Tân Cúc thứ nhất là có thói quen ở cùng nhau, thứ hai là đối với Hổ Phách còn có mấy phần cảnh giác, nên nhất định chối từ, cùng Thu Cúc, Trúc Hương ở cùng một chỗ.



Lúc nàng trở về, Tân Cúc cùng Thu Cúc còn chưa có ngủ, đang ở trên

giường Tân Cúc xem các kiểu loại hoa văn, thảo luận y phục mùa xuân sang năm chọn thêu cái gì trên lai quần dạng mẫu nào đẹp.



Thấy Đông Thanh tiến vào, Thu Cúc lập tức nhanh chóng nhảy xuống giường nghênh đón:” Tiểu thư đi nghỉ rồi!”



Đông Thanh gật gật đầu.



Thu Cúc lấy nước cho nàng rửa mặt: “Giản sư phó tặng cái gì cho tiểu thư?”



Đông Thanh cười nói: “Chỉ là viết phong thư tới hỏi thăm tiểu thư một tiếng.”



Mắt Thu Cúc lộ vẻ hâm mộ: “Tiểu thư cùng Giản sư phó quan hệ thật tốt!”
Yến Kinh phải hơn hai mươi ngày, đợi lúc ngài đến, đã là đầu xuân, chỉ

sợ hắn đã sớm ra cửa. Lúc ngài đến cho Đông Thanh đem cái này giao cho

Lô Vĩnh Phúc là đệ đệ của Lô Vĩnh Quý là được. Phụ thân Lô Vĩnh Quý

nguyên là đại quản sự trướng phòng, lão gia nhà chúng ta, lúc trước có

lão nhân gia hắn giúp đỡ chiếu cố ít nhiều, cho nên hai nhà đi lại thực gần. Lô Vĩnh Quý lần trước trở về Dư Hàng, nói thiếu cá khô ngâm rượu

ăn, ta vốn đã đáp ứng làm cho hắn, nhưng Yến Kinh núi cao sông xa, ta

cũng không có ai mang đi. Nhân tiện có ngài đi, ta mới nổi lên tâm tư

này.”



Như thế nào lại phức tạp như vậy……



Thập Nhất Nương cười nói: “Lô Vĩnh Phúc kia tìm như thế nào?”



Ngô Hiếu Toàn gia cười nói:”Hắn hiện giờ làm tiểu quản sự của trại

ngựa ở Vĩnh Bình Hầu phủ. Nơi đó là ngoại viện. Ngài đến lúc đó kéo cái

gã sai vặt hỏi là biết ngay.”



Thập Nhất Nương cười ứng, cho Đông Thanh đem đồ vật nọ thu.



Tân Cúc liền trêu ghẹo Ngô Hiếu Toàn gia: “Nếu tìm không thấy người, chúng ta cũng không trả đồ vật nọ lại đâu.”



Ngô Hiếu Toàn gia cười nói:”Các cô nương thích thì cứ ăn. Ta nơi này còn nhiều mà.”



Mọi người cười to một trận ha ha.



******



Đến buổi chiều, việc Ngũ Nương cùng Thập Nhất Nương phải cùng đại thái thái đi Yến Kinh liền truyền ra.



Trong phòng Thập Nhất Nương không khí đã có chút áp lực.



Mang hai cái đại nha hoàn, hai cái tiểu nha hoàn, hai cái thô sử bà

tử…… Tiểu nha hoàn cùng thô sử bà tử dễ nói, nhưng mà đại nha hoàn, mang ai đi mới tốt?



Thập Nhất Nương quyết định đi chỗ đại thái thái nơi đó.



Dù sao lời này từ Ngô Hiếu Toàn gia nói ra…… Cho dù thực sự đại thái

thái tính toán như vậy, nhưng nàng ta chưa có tuyên bố, thì vẫn có cơ

hội vì phòng nàng mà tranh thủ thêm một người.



Hạ quyết tâm xong, Thập Nhất Nương đứng lên, bức rèm trước cửa không

hề có dấu hiệu đột nhiên bị vén lên, gương mặt không vui không buồn của

Thập Nương xuất hiện ở trước mắt Thập Nhất Nương.



” Tốt tốt tốt.” Nàng tức giận mà cười chậm rãi đi đến,”Ngươi cũng thật giỏi! Đi Yến Kinh……”