Thứ Nữ Công Lược
Chương 230 : Sinh Sự (Trung)
Ngày đăng: 17:17 30/04/20
Hổ Phách liền nhìn Thập Nhất Nương.
Thấy nàng cúi đầu, lộ chút đăm chiêu.
Nàng không khỏi kêu một tiếng: “Phu nhân……”
Thập Nhất Nương hơi kinh hãi, ngẩng đầu cười nói: “Làm sao vậy?”
“Chuyện nhị thiếu gia đi bách bệnh……” Nếu không biết thì bỏ đi, hiện
tại biết, nếu cứ mặc kệ như vậy, chỉ sợ sẽ có lời ra tiếng vào truyền
ra. Mà trước mặt Truân ca cùng nha hoàn trong phòng, nàng không tiện nói rõ.
Thập Nhất Nương thấy Hổ Phách mày nhíu lại, tự nhiên biết nàng lo
lắng cái gì, cười nói:” Ngươi đi giúp ta mời Bạch tổng quản đến đi.”
Đáy mắt Hổ Phách hiện lên một tia nghi ngờ, vẫn là đáp ứng.
Bên kia Truân ca đem nước cho Từ Tự Giới uống.
Có tiểu nha hoàn tiến vào bẩm:”Phu nhân, đại thiếu gia, nhị thiếu gia cùng tam thiếu gia đến đây.”
Thập Nhất Nương mi cong lên.
Không nghĩ tới nhanh như vậy.
Nếu đổi thành mình, nếu bị người lớn phát hiện, không bằng chủ động tới cửa nhận sai.
Nhưng mà không biết người ra chủ ý là ai.
“Mời ba vị thiếu gia vào đi!” Thập Nhất Nương dặn dò tiểu nha hoàn.
Tiểu nha hoàn trả lời mà đi, mời ba người tiến vào.
Thấy Truân ca cùng Từ Tự Giới đều dựa bên người Thập Nhất Nương, Từ
Tự Cần cùng Từ Tự Kiệm đều lộ ra vài phần kinh ngạc, chỉ có Từ Tự Dụ,
mặt mang cười yếu ớt, thần sắc tự nhiên.
Ba người hành lễ, không đợi Thập Nhất Nương mở miệng, Từ Tự Cần đã
nói:” Tứ thẩm thẩm, chuyện này tất cả đều là ta không tốt. Còn xin Tứ
thẩm đừng nói cho cha nương của ta cùng Tứ thúc. Chúng ta biết sai lầm
rồi. Ngày tết nguyên tiêu sẽ ngoan ngoãn ở nhà.”
Từ Tự Kiệm cũng liên tục gật đầu:” Tứ thẩm thẩm, chúng ta cam đoan không đi ra ngoài.”
Thập Nhất Nương một mặt bảo tiểu nha hoàn bưng ghế con lại đây, một
mặt cười nói:”Một khi đã như vậy. Ta đây coi như không biết. Nhưng các
ngươi cũng phải tuân thủ lời hứa, không thể lừa gã sai vặt bên người, hộ viện một mình ra phủ.”
Ba người đồng thanh trả lời “Vâng”.
Từ Tự Kiệm xem rất là đắc ý: “Tứ thẩm thẩm, người nắm được nhược điểm chúng ta trong tay.”
Thập Nhất Nương cười “Phi” hắn một chút: “Chạy đến chỗ ta cầu tình, là ai ra chủ ý?”
Từ Tự Kiệm cười “ha ha”: “Là nhị ca. Hắn nói, đánh đòn phủ đầu. Chúng ta nhận sai, ngài không thể nghiêm khắc nói rõ ngọn nguồn. Quả thực là
nhị ca đoán đúng.”
Thập Nhất Nương hơi cười, nhẹ giọng lời nói nhỏ nhẹ khuyên Từ Tự
Kiệm: “Ta lúc lớn cũng giống các ngươi vậy không phải không có tâm tư
muốn đi ra ngoài chơi. Nhưng cần nói cùng người lớn trong nhà. Người lớn kiến thức nhiều hơn so với các ngươi, sẽ đem sự tình an bài tốt ……” Lại đưa rất nhiều ví dụ đứa nhỏ đi lạc hoặc là bị bắt – những cái này đều
là nàng cho Bạch tổng quản thu thập đến, tất cả đều là chuyện thật, có
thể giả: “Nếu không tin, ngươi phái gã sai vặt bên người đến hỏi.”
Từ Tự Kiệm nghe xong ngượng ngùng sờ đầu: “Ta không phải không tin.
Là đại ca nói, không nghĩ một đoàn đi theo phía sau, đi chỗ nào đều
không tiện. Nhị ca ra chủ ý.”
Lại là Từ Tự Dụ, không nghĩ tới hắn thông minh như vậy.
“Quân tử chính trực, chuyện gì cũng có thể nói. Có cái gì không tiện chứ?” Thập Nhất Nương cười sờ sờ đầu của hắn.
Truân ca nghe được gật đầu, Từ Tự Kiệm mặt đỏ hồng cười.
Người ta lại đây chơi, cũng không phải là lại đây nghe mình huấn xích.
Thập Nhất Nương lập tức cười chuyển đề tài: “Kiệm ca xúc cúc thật tốt, là đi theo ai học?”
“Nhị ca!” Từ Tự Kiệm cười nói.
“Nga!” Thập Nhất Nương hơi có chút ngoài ý muốn: “Vậy có biết Dụ ca là cùng ai học?”
Từ Tự Kiệm nháy mắt, thực thần bí thấp giọng nói: “Tứ thẩm thẩm đoán.”
Thập Nhất Nương cười ha ha: “Nhị bá mẫu của các người.”
Từ Tự Kiệm há mồm cứng lưỡi nhìn Thập Nhất Nương.
Gương mắt nhìn khắp Từ phủ, trừ bỏ Nhị phu nhân, còn có ai có đảm lượng chơi trò học nam tử……
“Tứ thẩm thẩm người thật thông minh.” Từ Tự Kiệm cười nói, đáy mắt
hiện lên một tia giảo hoạt: “Không bằng chúng ta đấu đá cầu đi?”
Thập Nhất Nương xấu hổ.
Nàng kiếp trước không có tế bào vận động gì, mỗi lần thi thể dục đều
dựa vào thầy giáo nhắm một con mắt mở một con mắt cho qua cửa. Đến đời
này, không biết là do tâm lí hay là vấn đề thói quen, nàng biểu hiện
cũng ngốc — ngay cả Từ Tự Giới đều có thể một hơi đá bảy, tám cầu, nàng
nhiều nhất cũng chỉ đá được hai cái.