Thứ Nữ Công Lược

Chương 237 : Tranh chấp (Hạ)

Ngày đăng: 17:17 30/04/20


Khương phu nhân nghe dùng khăn mạt tử che khóe mắt thấp giọng nói mấy tiếng: “Chuyện này làm sao có thể là ý tứ của cha ta. Tất cả đều là do

những người đó chủ trương. Nói thật, ta không chủ trương tìm con thừa tự bây giờ. Ít nhất phải tìm ra hung thủ sát hại Lang đệ mới có thể nói

chuyện này đi? Bằng không, chẳng phải làm cho người ta chê cười. Hoàn

hảo phụ thân nghe ta khuyên…… Cho nên những người đó mới khí thế hung

hăng tìm ta lý luận.”



Nói xong, nàng liếc mắt nhìn Thập Nhất Nương một cái,” Lại nói tiếp,

ta là nữ nhân gả đi ra ngoài. Chỉ quản được nhất thời, quản không được

cả đời. Phụ thân hiện tại nghe ta, tất cả đều là bởi vì đau lòng cái

chết Lang đệ. Nhưng phụ thân trừ bỏ là phụ thân, vẫn là con cháu Vương

gia. Đại nghĩa trước mặt, không dám vì chuyện tư. Chuyện thừa tự này,

trước sau cũng phải làm. Cũng may nhà của chúng ta cùng nhà người khác

bất đồng, còn có cái tước vị ở thân. Thừa tự vô tước, cùng không con có

gì khác nhau? Thừa tước là Hoàng Thượng ân điển, cho ai thừa kế, cũng là chuyện chính sự của Vương gia. Hoàn hảo trong nhà có ta. Bằng không,

những thân thích bang chi đã sớm nháo ngất trời.”



Thập Nhất Nương cảm thấy lời Khương phu nhân nghe thập phần chói tai.



Nàng rõ ràng là nói cho mình, nàng để ý nhất chính là ai giết Vương

lang, cho Từ Lệnh Nghi giúp đem Nhâm Côn mang ra công lý. Bằng không,

đến lúc đó Mậu Quốc Công nếu y theo ý tứ thân thích bang chi Vương gia

đưa một đứa con qua làm thừa tự trên danh nghĩa nàng sẽ không quản. Cứ

như vậy, Thập Nương thành quả tẩu, sản nghiệp Vương gia cùng nàng không

quan hệ, nhưng lại muốn xem tiểu sắc mặt thúc tử cùng em dâu tương lai

sống qua ngày.



Lời nói không có một chút điểm đồng tình thương hại đối với em dâu

vừa mới thủ tiết, ngược lại lấy cái này áp chế anh em đồng hao ra tay

tương trợ không chỉ bạc tình bạc nghĩa, mà còn tự lợi.



Uổng phí lúc nàng đi, Từ Lệnh Nghi còn nói cho nàng đi gặp Khương phu nhân, xem Vương gia có cái gì khó xử có thể giúp thì không ngại giúp

một tay. Lại nghĩ đến nàng khoe thực lực của mình– nếu sự tình đúng như

lời nàng, nàng có thể nắm được quyền thừa tự của Vương gia, thì sao thân thích bang chi này dám kêu gào đối nàng không kiêng nể gì……Nếu Thập

Nhất Nương thật sự là một tiểu cô nương không từng trải. Tám chín phần

mười sẽ bị lời của nàng dọa.



Thập Nhất Nương không khỏi cười lạnh trong lòng.



Người này căn bản không đáng giá để xã giao, càng đừng nói là đem tương lai Thập Nương phó thác cho nàng.



Xem ra, chuyện này cần cùng Từ Lệnh Nghi thương lượng mới được.



Thập Nhất Nương cúi đầu uống một ngụm trà, tránh ánh mắt Khương phu nhân.



Nếu nàng có thể nghe được ra, Tứ thiếu phu nhân, tự nhiên cũng nghe
chuyện này xuất đầu.” Nói xong, nhìn thoáng qua Thập Nhất Nương,” Hiện

giờ chỉ có thể thí tốt bảo vệ tướng mà thôi.”



La Chấn Hưng trầm tư một lát, phân phó đại phu nhân,:” Ta cùng Tử

Thuần tùy Thập Nhất Nương đi gặp Hầu Gia. Nếu cha hỏi đến, ngươi liền

nói chúng ta ở lại Vương gia ăn cơm chiều.”



Đại phu nhân, gật đầu, tiễn bọn họ ra cửa.



La Chấn Hưng cùng Tiễn Minh một đường đến Từ gia.



Từ Lệnh Nghi nhìn thấy ba người đồng thời đến không khỏi có chút giật mình, một mặt cho Thập Nhất Nương đi mang chút rượu và thức ăn đến, một mặt đem La Chấn Hưng cùng Tiễn Minh thỉnh đến nội viện thư phòng ngồi.



La Chấn Hưng đem tính toán La gia, ý tứ Vương gia một năm một mười nói cho Từ Lệnh Nghi.



Từ Lệnh Nghi lẳng lặng nghe không trả lời.



La Chấn Hưng liền cùng Tiễn Minh trao đổi ánh mắt, đem chuyện vừa rồi ở trên đường thương lượng nói ra:”…… Vương gia hơi có chút ép buộc. Ý

tứ chúng ta, nếu thật sự không được, khiến cho Thập Nương mang theo nha

hoàn, mama đến điền trang nhỏ của hồi môn sống qua ngày. Bất quá là một

năm lấy ra trăm lượng bạc trợ cấp cho nàng. Thập Nương còn có thể mừng

rỡ tiêu dao.”



Đây là không có biện pháp xử lý.



Lúc còn sống không nói, chết thì làm sao bây giờ?



Vương gia nếu bởi vậy không cho Thập Nương nhập mộ tổ tiên, chẳng lẽ còn đem bài vị mang đến từ đường La gia hay sao?



Khương phu nhân yêu cầu nói trắng ra tất cả đều là nhằm vào Từ Lệnh

Nghi, La Chấn Hưng an bài như vậy, cũng là vì làm nhẹ lòng Từ Lệnh Nghi.



Từ Lệnh Nghi sao không rõ.



Chính là trong lòng hắn có chủ ý, nhất thời còn không có nắm chắc

thập phần, hơn nữa chưa bàn cùng Thập Nhất Nương, có một số việc không

biết, không tốt nói với La Chấn Hưng. Chỉ cười vỗ vỗ vai hắn.



“Có thực mới vực được đạo. Ăn cơm là quan trọng nhất. Chúng ta ăn cơm trước.”



La Chấn Hưng đem ý tứ của mình nói rõ ràng, tảng đá trong lòng cũng rơi xuống, ở Từ gia ăn cơm, cùng Tiễn Minh ra Hà Hoa Lý.



Từ Lệnh Nghi trở về phòng.