Thứ Nữ Công Lược

Chương 247 : Kích động (Thượng)

Ngày đăng: 17:18 30/04/20


Hổ Phách nói xong chuyện nàng xử trí tiểu nha hoàn: “…… Muốn cho các nàng biết, lời nói của ai định đoạt trong viện này!”



Thập Nhất Nương gật đầu cười, miệng khen ngợi:” Không tồi, không tồi. Phản ứng rất nhanh.”



Hổ Phách nghe xong mặt mày đều sáng lên, nhưng rất nhanh lại ảm đạm xuống: “Phu nhân nói ta phản ứng rất nhanh,

lại chưa nói xử trí thích đáng hay không. Phu nhân ……” Muốn nói lại

thôi.



Ba ngày không gặp, phải thay đổi cách nhìn a!



“Trước mắt xem, ngươi xử trí cũng thỏa

đáng.” Thập Nhất Nương chỉ ghế con bên cạnh cho Hổ Phách ngồi xuống, nhẹ giọng chậm rãi nói,” Nhưng ngươi phải nhớ một chút. Giống như gạo,

người có hàng trăm dạng. Không có khả năng ai ai cũng trung thành với

chúng ta, cũng không thể mọi người đều kính trọng chúng ta. Ví dụ như

người trong viện chúng ta. Nhiều là đại tỷ trước kia lưu lại, các nàng

chịu ân huệ đại tỷ, cảm kích đại tỷ. Cho nên mới có những tâm tình mâu

thuẫn với chúng ta, đây là chuyện thường tình.”



Hổ Phách gật đầu.



“Đối với những người đó, chúng ta chỉ

cầu bọn họ thành thật, hoàn thành bổn phận được giao là được. Về phần

khác, cũng không thể miễn cưỡng cầu. Ngược lại, như các nàng Đông Thanh

cùng Tân Cúc, lại không giống với. Các nàng là ta mang vào phủ, là hồi

môn của ta, còn là nha đầu quản sự viện này, trừ bỏ thành thật làm tốt

việc, còn phải biết trung thành.”



Hổ Phách nghe, cúi đầu suy nghĩ.



“Chỉ cần các ngươi có năng lực ở bên

người ta phân ưu cho ta, những người đại tỷ lưu lại có thể thành thật

làm việc, viện này tự nhiên cũng liền thanh thái bình an. Cho nên ta

nói, hành động của ngươi thực thông minh, kịp thời trừng phạt tiểu nha

hoàn kia, giết gà dọa khỉ, tạo tác dụng chấn uy. Làm thật sự tốt.”



Hổ Phách nghe càng rối:” Một khi đã như vậy, vậy phu nhân vì cái gì……”



“Ta muốn cùng ngươi nói một chút chuyện.”



Thái độ Thập Nhất Nương càng ôn hòa.


Bức rèm vén lên, Vãn Hương đi giày nhà quan màu xanh biếc, cài trâm vàng song thọ đi ra.



“Ta nói tiểu nha đầu miệng ngọt tâm đắng, hiện tại ngài biết lợi hại đi?” Mặt nàng mang theo mấy phân trào phúng.



Nếu là ngày xưa, ánh mắt sắt bén của Đào mama đã sớm bay qua. Nhưng hiện tại, nghĩ đến Truân ca…… Nàng cố nén

không vui trong lòng, hít vào một hơi thật sâu.



Thấy Đào mama luôn luôn mạnh mẽ phải mềm yếu, trong lòng Vãn Hương không khỏi có mấy phần đắc ý.



Nàng tiến đến bên người Đào mama ngồi:” Ta cầu ngài chuyện đó…… Ngài xem?”



“Có thể nào!” Đào mama quả quyết cự

tuyệt: “Hầu Gia chính là muốn thu người trong phòng, đó là chuyện của

phu nhân. Ta là sẽ không nhúng tay.”



“Ai nha, mama tốt của ta!” Trên mặt Vãn

Hương vẻ châm chọc càng thâm, “Ngài còn tưởng rằng ngài là Đào mama năm

đó. Vĩnh Bình Hầu phu nhân hiện tại, cũng không phải là đại tiểu thư năm đó rồi. Phần trung nghĩa can đảm này của ngài, cũng phải có người mua

mới thành a! Hơn nữa, ta lại không phải muốn ngươi đem người tiến cử cho phu nhân, chính là nhờ ngài giúp ta kiểm tra, xem khi nào thì Hầu Gia

đi ngoại viện, đến lúc đó cho nàng và Hầu Gia gặp mặt thôi. Không được,

đó là phúc phận của nàng kém, ta cũng vẫn cảm kích đại ân ngài giúp; nếu thành, cho vị phu nhân của chúng ta kia khó chịu trong lòng cũng tốt

a!” Nói xong, áp thấp thanh âm, “Ngài xem sẽ biết, hiển nhiên là một cái Thu La!”



Đào mama lông mày dài giương lên, ánh

mắt còn có mấy phân lạnh lẽo. “Hôm nay tâm tình ta không tốt, ngươi cũng trở về sớm một chút đi! Làm tốt việc của ngươi, đừng nghĩ chuyện lộn

xộn này.”



Vãn Hương tức giận đến bộ ngực phập

phồng, nửa ngày mới cắn răng nói: “Mama vô tình như vậy, cũng cũng đừng

trách ta vô nghĩa.” Quay đầu bước đi.



Đào mama xanh mặt.



Tiểu nha hoàn đến thu thập chung trà nhìn thấy trong mắt có vài phần lo lắng: “Mama, Vãn Hương tỷ tỷ……”



“Đừng đề cập đến cái chày gỗ kia. Nàng

hiện tại sống không tốt, chó cùng rứt giậu, bị dầu che tâm.” Nói xong,

người đột nhiên đứng lên, nói tiểu nha hoàn kia, “Ta đi một chút liền

trở lại!”