Thứ Nữ Công Lược
Chương 254 : Chuyện Bận Rộn (trung)
Ngày đăng: 17:18 30/04/20
Thấy Thập Nhất Nương trầm mặc, La đại phu nhân cũng có chút thất
vọng, nàng đành an ủi nói: “Đây cũng là chuyện không có cách nào.. gã
sai vặt kia ở huyện nha thú nhận không kiêng kỵ, lại có chứng cớ vô cùng xác thực, cộng thêm còn có Thường Trữ công chúa ở sau lưng thúc đẩy
chèn ép, Thuận Thiên phủ doãn cho dù biết người là ai giết cũng không có biện pháp phán tội hắn a!”
Kiếp trước nàng là luật sư, làm sao không biết đạo lý trong chuyện
này. Chẳng qua là, biết là một chuyện, hiểu là một chuyện, tiếp nhận
lại là một chuyện khác. Đây cũng là nguyên nhân tại sao nàng phải lựa
chọn làm một luật sư chuyên ly dị, tại sao tiền của nàng kiếm tiền càng
nhiều thì người càng ngày càng trầm mặc.
Vương lang dù sao cũng là con rể của La gia, La đại phu nhân cũng
không muốn nhiều về những chuyện này. Nàng hỏi Thập Nhất Nương: “Ngươi
bị làm sao?”
Có một số việc không thể nghĩ sâu.
Thập Nhất Nương cũng không muốn nói chuyện nhiều chuyện này.
“Cũng không còn cái gì.” Nàng hời hợt nói, “Chỉ có chút ít không
thoải mái. Lưu y đã đến xem qua, nói là bị phong hàn, để cho ăn mấy
thang thuốc, nghỉ mấy ngày.” Sau đó dời đi đề tài mà không lưu lại dấu
vết, “Đại tẩu chạy tới đây, là có chuyện gì muốn cùng ta thương lượng
sao?”
La đại phu nhân hiển nhiên là quan tâm thân thể Thập Nhất Nương hơn,
liền nhảy vọt qua vấn đề phía trước hỏi Thập Nhất Nương: “Vậy ngươi có
thấy khá hơn chút nào không? Nếu bị bệnh, sao không phái người đi nói
một tiếng. Chỗ ta còn có hai cây sa sâm năm mươi năm. Ta trở về sẽ làm
cho người đưa tới cho ngươi.”
“Chỉ là phong hàn nho nhỏ.” Thập Nhất Nương luôn miệng từ chối, kéo
về đề tài vừa rồi: “Đại tẩu có chuyện gì mà đến nơi này ngồi thế?”
La đại phu nhân quyết định chủ ý, trở về sẽ đem tin tức Thập Nhất
Nương ngã bệnh truyền đi, nên không có dây dưa đề tài này nữa. Nói
thẳng: ” Tam sinh tế phẩm trong tang lễ Thập cô gia theo lễ …, các nhà
có quy củ của các nhà. Đại ca ý của ngươi, trừ những thứ này. Ở mỗi nhà
chúng ra thêm ba mươi lượng bạc, bạc này không nằm trong danh mục quà
tặng, mà cho riêng thập cô. Về phần của ngũ cô, liền từ chỗ đại ca ngươi đưa ra —— nàng lập tức phải sinh rồi, chỗ dùng bạc cùng nhiều nữa.”
“Ta nghe đại ca và đại tẩu.” Nếu biết bạc của Ngũ nương một ít đã do La Chấn Hưng ra, Thập Nhất Nương cũng không thể để cho bọn họ toàn bộ
ra, “Ta giúp đở ra một nửa!”
“Ta cũng không phải là tới đây nạy tủ tiền của ngươi.” La đại phu
nhân cười nói, “Chờ ngươi chưởng gia đi, ngươi không nói, ta cũng bắt
ngươi ra một phần.”
Thập Nhất Nương cười lên.
Thì có tiểu nha hoàn bẩm: “Phu nhân, Hầu gia trở lại!”
La đại phu nhân liền nói: “Tám phần mười là Vương gia báo tang đến rồi, cho nên Hầu gia cố ý đi vào nói với ngươi một tiếng.”
Nàng vừa dứt lời, Từ Lệnh Nghi thần thái sáng láng mà thẳng bước đi vào.
Nhìn thấy La đại phu nhân, hắn rất khách khí: “Đại cữu cô mới tới.”
Nhất thời cũng không biết La đại phu nhân là tới thăm bệnh, hay là
là vì chuyện của Vương Lang mà tới cùng Thập Nhất Nương thương lượng.
Liền hướng Thập Nhất Nương nhìn lại, chỉ cảm thấy thần sắc nàng có chút
ấp úng. Hơn nữa, không chừng nàng bởi vì ngày hôm qua ngủ không ngon nên tinh thần không tập trung, hay là bởi vì biết chuyện Vương lang rồi nên lo.
Thân thể sưng làm cho nàng thở phào nhẹ nhỏm.
Nàng ôm cổ của hắn, Như một thuyền lá nhỏ trong biển rộng, bất kể
Kinh Đào Hãi Lãng như thế nào, chỉ cần theo nó tần số mà trôi nổi, cũng sẽ không chìm xuống.
Đầu cháng váng hoa mắt ở bên trong, nàng dần dần cảm thấy có chút cố hết sức.
Một hồi sẽ qua, thay vào đó phải là cảm giác đau nhói.
Ý niệm trong đầu chợt lóe, thân thể nàng đã hơi có chút cứng.
Từ lệnh nghi đột nhiên dừng lại.
“Mặc Ngôn.” Hắn hô hấp trầm trọng, nhiệt khí mút vào xương quai xanh của nàng.
Thập Nhất Nương ngơ ngẩn.
Hắn dùng lực có chút lớn, ở trên da của nàng lưu lại một dấu màu đỏ.
Nàng cảm giác thân thể lại nóng.
Sau đó Từ lệnh nghi bắt đầu đấu đá lung tung.
Khi nàng cảm giác được không thoải mái thời điểm, hắn sẽ lui ra ngoài.
Hoặc là cấp bách, hoặc là trì hoãn, hoặc hung ác, hoặc nhẹ nhàng hôn nàng rồi lẩm bẩm.
Đợi nàng cảm thấy nóng rang là lúc sẽ tiến vào.
Đầu óc Thập Nhất Nương dần dần mơ hồ.
Hay cánh tay nàng siết chặt, giữ lấy cổ của hắn, bắp đùi thật chặc quấn ở cái hông của hắn......
“Từ lệnh nghi......”
Luật động thân thể khẽ dừng một chút.
Tiếng nói tinh tế mềm mại ôn nhu, giống như đang làm nũng, mang theo chút nức nở, “Ngươi đừng hôn ta......”
Từ Lệnh Nghi cười lên.
Hoan khoái, mang theo chút không chút kiêng kỵ.
“Tốt!”
Hắn bắt đầu tùy tâm sở dục phóng túng.
“Từ lệnh nghi!”
“Ừ!”
“Từ lệnh nghi!”
“Ừ!”
Ba âm tiết giống như ma chú, làm cho nàng như một con Hồ Điệp phá
kén ra, phe phẩy cái cánh màu sắc rực rỡ làm người ta qua cả mắt, bừa
bãi bay múa ở trên rừng hoa đầy mùi hương.
Loáng thoáng đâu đó, phảng phất có thanh âm thuần hậu cùng nàng vành tai và tóc mai chạm vào nhau, cười thở dài: “Ngươi thật là một Tiểu
Kiều Kiều!”