Thứ Nữ Công Lược

Chương 267 : Ngoài ý muốn(Hạ)

Ngày đăng: 17:18 30/04/20


Vui mừng ban đầu qua đi, Kiều Liên Phòng cầm bút viết thư ngồi trước

bàn đọc sách, lại lộ ra bộ mặt rối rắm, mãi lâu sau cũng không đặt bút

viết.



“Tiểu thư, ngài đây là làm sao vậy?” Tú Duyên rất nghi hoặc: “Có phải ngài không tin lời Tần di nương không?”



Kiều Liên Phòng lắc đầu: “Nàng thật không nói dối. Chuyện năm đó ta

cũng nghe loáng thoáng. Vị Trường Xuân đạo trưởng kia cũng vì thế mà

danh dự càng thịnh. Thật có nhiều người đều tin hắn. Chẳng qua là, nếu

muốn cầu xin Trường Xuân đạo trưởng ra mặt, sợ rằng phải mời đại bá mẫu

tự mình ra mặt mới được ….”



Mà Kiều phu nhân có nguyện ý vì nàng ra mặt không, đây mới là vấn đề lớn!



Tú Duyên hiểu được ý Kiều Liên Phòng. Nàng chần chờ nói: “Lần trước

ngài trở về tặng nhiều đồ cho nàng như vậy … Chuyện này lại liên quan

đến tính mạng của ngài, phu nhân không thể nào mặc kệ chứ?”



Kiều Liên Phòng nhưng không nắm chắc như vậy.



Nàng cười khổ: “Chỉ mong như thế!”



Bên ngoài truyền đến tiếng cười nho nhỏ của Điền mama và Vạn mama.



Tú Duyên nghe thấy, lanh lợi lập tức khép lại tấm bình phong nội thất.



Hai vị Điền, Vạn ma ma nhìn thấy không khỏi nhìn nhau cười một tiếng.



Mà lúc này Hổ Phách đang rón rén dẫn nha hoàn ra khỏi nội thất của Thập Nhất Nương.



Thập Nhất Nương cười nhìn Tân Cúc có chút tiều tụy, ôn nhu nói: “sao ngươi không ở thêm mấy ngày.”



Tân Cúc lắc đầu: “việc ngài giao cho ta, ta đã xong, ở lại đó cũng không an tâm, còn không bằng trở về.”



“Cũng tốt.” Thập Nhất Nương cười nói. “Ngươi không ở bên người ta, ta thật đúng là không quen.”



Tân Cúc nghe xong muốn nói lại thôi.



“Làm sao vậy?” Thập Nhất Nương cười hỏi, “Giữa chúng ta chẳng lẽ còn có gì không thể nói!”



Nhìn Thập Nhất Nương tươi cười ôn hòa giống như trước, Tân Cúc có chút mờ mịt.



Nàng cảm thấy nữ hài cần mình bảo vệ trước kia, trong lúc mình còn

chưa nhận ra, đã trưởng thành. Không bao giờ cần mình bảo vệ nữa. Không

chỉ thế, dường như mình còn trở thành gánh nặng cho nàng … Khi ở kim

ngư hạng, nàng nghĩ đi nghĩ lại. Nếu mình thông minh giống Hổ Phách,

không chừng đã đoán được mưu đồ của Đào ma ma ngay khi nàng ta vừa đi

vào, lúc ấy liền ngăn Đông Thanh lại ở trong phòng, không cho nàng tới

đối chất với Thập Nhất Nương, có lẽ đã không làm nàng bị tổn thương.
Nhưng nhìn đến ca ca có điểm phấn khởi, hắn lập tức ném những thứ này ra sau đầu, cười ôm bả vai ca ca: “Ca, ngươi không thể cưới người vợ

liền quên huynh đệ. Còn có ta. Ngươi thì tốt rồi, cũng phải dẫn ta một

phen mới được. Tối thiểu, đợi tẩu tẩu vào cửa, bảo nàng nói với phu

nhân, cũng chỉ cho ta một hôn sự.”



“Đi tới địa ngục đi!” Vạn Đại Hiển nhẹ nhàng đạp tay Vạn Nhị Hiển.



Hai huynh đệ không khỏi nhìn nhau cười.



******



Vạn Nghĩa Tông vì cầu hôn cho con trai một lần nữa có động tác rất

lớn, không chỉ mời Lưu Nguyên Thụy gia tính toán, còn cố ý xin Bạch tổng quản giúp đỡ thăm dò ý trước mặt Từ Lệnh Nghi.



Từ Lệnh Nghi cười nói: “Không nghĩ Vạn Nghĩa Tông này cũng là người thông minh.” Lại hỏi Thập Nhất Nương: “Người nào gả đi?”



“Tân Cúc!” Thập Nhất Nương đang chọn quà cưới cho nàng trong hộp trang sức đeo tay của mình.



Ngụy Tử chỗ Thái phu nhân bên kia tới đây: “Phu nhân, Thái phu nhân

nghe nói Tân Cúc gả cho người, bảo ta dẫn nàng qua đó cho nàng lão nhân

gia xem một chút.”



Thập Nhất Nương ngạc nhiên.



Thái phu nhân vẫn không quản chuyện trong phòng con dâu. Chính là Ngũ gia thu thông phòng cũng không gọi người đi xem, chứ đừng nói là chuyện đại nha hoàn bên cạnh con dâu lấy gã sai vặt.



Đây chính là vinh hạnh đặc biệt khó cầu a!



Nàng vội vã bảo tiểu nha hoàn gọi Tân Cúc lại đây, thấp giọng phân

phó vài câu, lúc này mới để nàng đi theo Ngụy Tử đi chỗ Thái phu nhân.



Qua khoảng độ thời gian một nén hương, Tân Cúc trở về.



Sắc mặt nàng đỏ ửng: “Thái phu nhân thưởng ta một vòng tay bằng vàng, cho bốn mươi lạng bạc tiền quà cưới.”



Thập Nhất Nương vui mừng thay cho nàng.



Hổ Phách vội vàng đi đến. Ghé lỗ tai nói: “Phu nhân, Kiều di nương

nhờ một gã sai vặt ngoại viện đưa tin ra ngoài.” Sau đó lấy ra bức thư

từ trong lòng ra.



Thập Nhất Nương nhìn cũng không nhìn một cái: “trước mặt hai vị ma ma ngươi gia đưa thư này vào tay Kiều di nương đi. Sau đó giao gã sai vặt

kia cho Bạch tổng quản xử lý.”



Hổ Phách đáp lại đi ra.



Không tới vài ngày, liền truyền ra tin tức Kiều di nương ngã bệnh.