Thứ Nữ Công Lược

Chương 303 : Kế thất (hạ)

Ngày đăng: 17:18 30/04/20


Edit: Khuê Loạn

Suy đoán của Thập Nhất Nương rất nhanh được chứng thực.



Buổi tối nàng đi cấp Thái phu nhân vấn an gặp Nhị phu nhân. Nhị phu

nhân đang cùng Thái phu nhân thấp giọng nói cái gì đó, nhìn thấy Thập

Nhất Nương đi vào, nàng khẽ gật đầu: “Tứ đệ muội tới!”.



Thập Nhất Nương cười đáp lễ với nàng.



Thái phu nhân nói tới hôn sự của Lan Đình: “...... Mọi người đều biết. Ta lớn tuổi, không chịu nổi ồn ào náo động, đến lúc đó ngươi đem

theo nha hoàn, bà tử đảm nhiệm mọi việc là được rồi.”



Từ lo lắng cho mình mở không ra cục diện cho đến bây giờ hoàn toàn buông tay, đây có tính là một bước tiến bộ không nhỉ!



Thập Nhất Nương nở nụ cười vui vẻ.



Nàng ngồi xuống bên cạnh ghế thái sư của Thái phu nhân: “Hầu gia cùng ta thương lượng, hắn đi phủ Trung Cần Bá, ta đi quý phủ Lương đại nhân. Nương, nếu không người đi thì đến phủ Trung Cần Bá cùng Hầu gia nhé?

Mấy người Hoàng phu nhân cũng đi. Người có lão bằng hữu, nói chút chuyện phiếm cũng rất náo nhiệt!”



Thập Nhất Nương là thật tâm muốn Thái phu nhân đi.



Người lớn tuổi, bằng hữu càng ngày càng ít, thân thể càng ngày càng

kém. Thừa dịp thân thể còn khỏe, lão bằng hữu còn nhiều, nên tụ tập lại

mới phải.



“Cái lão Tứ này.” Thái phu nhân nghe rồi cười nói, “Đem ngươi đến

Lương gia đi ăn cưới, mình thì đi phủ Trung Cần Bá, chẳng lẽ là hắn đang trốn chuyện gì?”



Nhị phu nhân ở một bên cười nói: “Hẳn là do chuyện mở biển cấm đi?

Hầu gia thân phận không phải bình thường, bất kể là tán thành hay không

tán thành, chỉ sợ tới lúc đó cũng có liên lụy đến Hầu gia. Ta xem như

vậy cũng tốt, tránh cho đắc tội với người.”



Thái phu nhân khẽ gật đầu, cười nói: “Chuyện cấm biển này vẫn còn

chưa xong đi? Cũng không phải chuyện đùa. Không chừng chính là chuyện

mấy nhà nghiêng đổ, mấy nhà thịnh vượng. Đừng tưởng rằng chỉ có mấy nhà

thương nhân kia nghĩ chuyện cấm biển, chỉ sợ những nhà công khanh trong

Yên Kinh này tất cả đều gắt gao ngó chừng chuyện này. Ta xem như vậy,”

Thái phu nhân vừa nói ánh mắt liền rơi xuống trên người Thập Nhất Nương, “Hầu gia cũng là không nên đi rồi, ta cũng ở nhà ngốc vậy. Chúng ta nếu nói thân thiết, thì phủ Trung Cần Bá là quan hệ thông gia với nhà chúng ta, ngươi đại biểu Vĩnh Bình Hầu gia đi Trung Cần Bá phủ uống rượu mừng đi!”



Thập Nhất Nương không có lập tức đáp ứng mà uyển chuyển nói: “Ta trở về sẽ cùng Hầu gia nói chuyện một chút!”



Thái phu nhân nghe thấy nhẹ nhàng che miệng, cười nói cùng hai con dâu ít chuyện thanh nhàn.



Đợi Từ Tự Dụ cùng Truân ca học xong trở lại vấn an với Thái phu thân, Nam Dũng tức phụ cũng ôm Từ Tự Giới tới. Thái phu nhân bảo người kêu

Trinh tỷ nhi ở Đông sương phòng tập viết đến, lại cho người đi hỏi Từ

Lệnh Nghi, biết Từ Lện Nghi không đến ăn bữa tối, thì đưa các con dâu,

cháu gái, tôn tử đến Đông đường ăn cơm tối, sau lại cùng bọn nhỏ đến Tây đường chơi đùa mấy câu, nhìn sắc trời không còn sớm, để cho Thập Nhất

Nương hầu hạ thay quần áo, còn những người khác thì đều tản đi.


Tất cả mọi người khom người.



Kiều phu nhân Trình Quốc Công phủ tới.



Mọi người chào hỏi.



Thập Nhất Nương cùng nàng gật đầu, sau đó ngồi bên cạnh Hoàng phu nhân.



Lại có đám người chị dâu Cam phu nhân tới đây. Trong lúc nhất thời trong nhà cười nói vui vẻ.



Chu phu nhân liền thấp giọng cùng Thập Nhất Nương nói chuyện: “Trinh

tỷ nhi nhà ngươi năm nay cũng mười hai tuổi rồi đi? Sau lễ trừ phục, nên tìm nhà chồng đi?”



Thập Nhất Nương trong lòng vừa động.



Chu gia từ trước đến giờ cùng danh môn đám hỏi, nếu như có thể để cho Chu phu nhân quan tâm đến giúp cho Trinh tỷ nhi, so với mình thì nhãn

giới muốn rộng hơn nhiều.



“Đúng a!” Nàng cười đáp Chu phu nhân, “Chẳng qua là những năm nay

người trong nhà đi lại cũng ít, cũng không thấy có chỗ thích hợp. Nếu là có duyên phận này, kính xin Chu tỷ tỷ đến lúc đó lưu tâm giúp đỡ.”



Chu phu nhân nghe xong, cười không ngừng: “Chỗ này của ta có cái nhìn không tệ. Lại sợ đến lúc đó mở miệng mà Trinh tỷ nhi nhà ngươi lại định hôn rồi, cho nên cố ý hỏi tới ngươi.”



“Để cho tỷ tỷ phí tâm.” Thập Nhất Nương cười nói, “Đợi đến thời điểm

sinh thần Thái phu nhân, ta nhất định hảo hảo kính tỷ tỷ hai chén.”



Là ý nói bây giờ không phải thời điểm nghị luận chuyện này, chờ hai

mươi bốn tháng tư thời điểm sinh thần Thái phu nhân, lễ trừ phục cũng cử hành, mọi người mới ngồi xuống hảo hảo nghị luận.



Chu phu nhân nghe hiểu rõ, cười gật đầu: “Khi đó nhất định đòi chén rượu uống.”



Hai người thấp giọng hàn huyên chốc lát, chú rể mới tới, có người đi

xem náo nhiệt, có người ngồi ở trong nhà uống trà, còn có người trong

sân tùy ý đi lại.



Thập Nhất Nương đi tịnh phòng.



Lúc đi ra một tiểu nha hoàn đụng phải người nàng, một bên bối tử bị nước làm ướt không thể mặc nữa.



Tiểu nha hoàn bị làm cho sợ đến nằm trên mặt đất đến phát run, liền cái gì cũng không nói ra.



Thập Nhất Nương để cho Hổ Phách đỡ tiểu nha hoàn kia đứng lên: “Ngươi cũng đừng lộ ra, mang ta đi chỗ Tam tiểu thư các ngươi đổi lại xiêm y

là được.”



Tiểu nha hoàn bất quá mới tám, chín tuổi, còn không có lưu đầu, nghe

Thập Nhất Nương vừa nói như thế, không chỉ không có âm thầm dắt nàng đi chỗ Tào Nga, ngược lại “Oa” một tiếng khóc lên.